“Thời gian trôi. Nhưng thời gian của đời người có những dòng chảy khác nhau. Như dòng sông, dòng đời có chỗ nhanh chỗ chậm, có chỗ còn dừng lại như nước ao tù. Thời gian vũ trụ tất nhiên là một, nhưng thời gian trong tâm thay đổi với từng người. Dòng sông thời gian là một cho mọi người, nhưng mỗi người trôi đi trong dòng sông ấy một cách khác nhau.
Xấp xỉ bốn mươi, Otoko nghĩ Oki vẫn còn sống trong nàng, phải chăng là dòng thời gian của nàng đã không chảy. Hay hình ảnh Oki cùng nàng trôi với cùng một vận tốc, như cánh hoa trôi theo nước. Rồi nàng lại nghĩ, không biết nàng trôi theo dòng thời gian của Oki thế nào. Dù Oki vẫn không quên nàng, nhưng ông tất có một dòng thời gian khác.”
“Một hòa tấu tuyệt vời của thơ, của tình dục thường và bất thường, của tình yêu thường và bất thường, của thiên nhiên, của người của cảnh, của mộng và ác mộ”
Xem thêm
....lại 1 lần nữa, Kawabata cho ta thấy quan niệm và văn chương của ông đi trước thời đại thế nào....Đẹp và buồn vẫn là câu chuyện tiết tấu chầm chậm, trầm buồn, nhưng như một tấm lưới được đan kết từ từ bởi bàn tay nhà văn, tạo thành 1 mạch lưới liền lạc và đầy gắn kết với nhau.....những mối quan hệ chồng chéo, những ám ảnh tâm lý dai dẳng đeo bám, những biện chứng nhân quả nối tiếp bày ra, không quá khi nói tác phẩm này là cảm hứng cho rất nhiều nhà văn ở rất nhiều thể loại khác nhau trong nền văn học Nhật Bản sau này....
Truyện bắt đầu với chuyến đi của ông Oki đến Kyoto trong dịp năm mới để gặp lại cố nhân: người tình Otoko của ông!....và trong lần gặp lại đó, 1 cái móc khác giăng vào cuộc đời Oki, đó là Keiko, học trò của Otoko!....Rồi Keiko lại kéo theo cái móc khác, móc vào Taichiro, con trai của Oki.....trong những cái móc nhập nhằng đó, bà vợ Fumiko của Oki đương nhiên cũng vô tình dính vào mạng lưới.....với bằng đó nhân vật thôi, nhưng với những diễn biến khôn lường của tâm lý con người, bao nhiêu chuyện tất yếu đã xảy ra, dẫn đến cái kết bi kịch được đoán định trước dành cho Oki - người đã tạo ra một bi kịch nghiệt ngã cho người tình ở nửa trước cuộc đời....
Cái mới, cái đột phá tiếp theo trong truyện này, là khi Kawabata đưa vào truyện tình yêu đồng giới nữ!....Keiko, cô họa sĩ trẻ xinh đẹp và sắc sảo, vô tình yêu chính cô giáo mình là Otoko, và vì yêu đương và lòng ghen, đã âm thầm lên kế hoạch trả thù cho Otoko!....với tài năng và sắc đẹp, Keiko đã quyến rũ cả Oki lẫn con trai ông, và kéo 2 người đàn ông vào tình huống cực kỳ đau khổ.... âu cũng vì đàn bà là những niềm đau thôi!
Truyện là lời cảnh tỉnh cho những người đàn ông quá đắm chìm trong sắc đẹp phụ nữ, chơi đùa với sắc đẹp phụ nữ mà ko biết rằng: hoa hồng đẹp thường có gai! Và đây cũng là câu chuyện hiếm hoi của Kawabata mà những người đàn ông bị trừng phạt vì thói yêu đương của họ