Ra bờ suối ngắm hoa kèn hồng là tác phẩm trong trẻo, tràn đầy tình yêu thương mát lành, trải ra trước mắt người đọc khu vườn trại rực rỡ cỏ hoa của vùng quê thanh bình, kèm theo đó là những “nhân vật” đáng yêu, làm nên một “thế giới giàu có, rộng lớn và vô cùng hấp dẫn” mà dường như người lớn đã bỏ quên đâu đó từ lâu. Sau Tôi là Bê Tô, Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ, Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng, đây là một cuốn sách nữa của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh mà nhân vật chính là những bé động vật ngộ nghĩnh, được mô tả sống động dưới ngòi bút tài hoa và giàu tình thương. Câu chuyện chạy qua 8 phần với 64 chương sách nhỏ đầy ắp lòng thương yêu, tính lương thiện, tình thân bạn bè, lòng dũng cảm và bao dung, đánh bạt sự ác độc và cả mọi thói xấu. Khép cuốn sách lại, tự nhiên thấy lòng mình dịu lắng, bình yên đến lạ lùng… Vài đoạn trích trong tác phẩm Ra bờ suối ngắm hoa kèn hồng “Tắm mình trong suối âm thanh, vẫn là những điệu buồn quen thuộc, nhưng đêm nay Mắt Tròn thấy tâm hồn mình như bay lên. Âm nhạc như một bàn tay vô hình đã nâng đỡ nó, lên cao, lên cao mãi. Cao hơn nỗi buồn, cao hơn những phiền muộn vẫn dày vò nó trong những ngày qua. Nỗi buồn, ờ thì nó vẫn ở đó, trong trái tim Mắt Tròn, nhưng nó không làm trái tim con gà xây xát nữa. Mắt Tròn ngạc nhiên nhận ra nỗi buồn có thể phát sáng, trở nên đẹp đẽ dưới sự vỗ về của âm nhạc. Tiếng đàn của chàng nhạc sĩ giang hồ đã sưởi ấm con gà, đã an ủi nó thật nhiều trong đêm hôm đó. Mắt Tròn neo mình trên cỏ, bất động, lặng thinh, đầy xao xuyến. Nó lắng nghe tiếng đàn, cảm tưởng đang lắng nghe chính bản thân nó, bắt gặp mình đang xúc động. Có lẽ bạn cũng thế thôi, khi nỗi buồn trong lòng bạn được âm nhạc chắp cánh, nó sẽ thăng hoa. Thay vì nhấn chìm bạn, nỗi buồn sẽ giúp bạn giàu có hơn về cảm xúc. Nó trở thành một giá trị và bạn chợt nhận ra nó là một phần thanh xuân của bạn. Có gì đâu! Đâu có gì đâu! Thời gian như nước chảy qua cầu Bờ cỏ không còn in dấu cũ Vườn địa đàng kia táo đã sâu."
          Xem thêm
          
             
                        .png) 
 
                        
“Ra bờ suối ngắm hoa kèn hồng” là một tác phẩm mang nét nhẹ nhàng với lối viết đặc trưng của văn phong Nguyễn Nhật Ánh. Trong tác phẩm của mình, nhà văn đã dựng lên hình ảnh về một khu vườn nơi có những loài động vật mà mỗi một nhân vật trong số đó đều mang cho mình những nét riêng về tính cách: bác chó Tai Dài tận tụy, nhân hậu; chú cún Su Su hồn nhiên, vô tư; chú gà choai Cánh Cam đỏm dáng, đào hoa; cô gà mái Ướt Mưa thẳng thắn, lo toan, gà Mắt Tròn mộng mơ, Sợi Tơ Vàng kiều diễm; bác Ngựa Ô uyên thâm, chị vịt Bông Súng tần tảo, can đảm; vịt con Gì Cũng Biết thích tưởng tượng, sau trở thành nhà văn nổi tiếng Vibacha; nhà tâm lý bồ câu Áo Tím chuyên gỡ rối tơ lòng; cô giáo ngỗng Bạch Tuyết vừa dịu dàng vừa nghiêm khắc; chuột Chuông Rè "hát hay không bằng hay hát" luôn say xỉn; hai con chuột láu cá, tinh quái Xám anh và Xám em; mụ cáo Tia Chớp mưu mẹo, gian ác, sau thuần phục trở thành cô cáo dũng cảm, trọng tín nghĩa; Mõm Nhọn nhanh nhẹn, tốt bụng; chú dế Ánh Sao khiêm tốn luôn giấu mình ca hát... Tất cả đều vô cùng thân thuộc, nhưng dưới ngòi bút tài tình của mình, Nguyễn Nhật Ánh đã thổi hồn cho từng nhân vật khiến chúng trở nên vô cùng sống động, chúng mang trong mình những cảm xúc buồn vui lẫn lộn, chúng mang trong mình cả những tình cảm trong trẻo hay cả những suy tư trăn trở về cuộc đời.
Không chỉ đơn giản là kể về những câu chuyện xoay quanh các loài động vật, bao giờ cũng vậy, mỗi trang sách, mỗi câu chuyện đều mang đến cho độc giả những cái nhìn đầy thấu cảm về tâm lý những cô cậu tuổi học trò. Giống như chú chó Su Su được tác giả dựng lên là một đứa trẻ nghịch ngợm, ham ăn, ham ngủ nhưng trải qua nhiều bài học, cậu cũng dần dần học được một vài điều mới lạ. Cùng với những lời động viên từ bè bạn, những bậc tiền bối, đặc biệt là qua cuộc đụng độ với gã Diều Hâu, Su Su dần kìm hãm được bản tính hấp tấp, vội vàng của mình để rèn luyện cho bản thân khả năng quan sát, suy luận logic,… để rồi trở thành một người canh gác đáng tin cậy của khu vườn. Hay như chú Cánh Cam, mới trổ mã nên chú gà vô cùng mong muốn được khoe mẽ với mọi người về cái “lớn” của mình nhưng rốt cuộc lại chỉ là cái lớn bề ngoài với tâm hồn trẻ con. Ngược lại, Mắt Tròn, dù bằng tuổi nhưng vì là “phái nữ”, tâm hồn cô bé trưởng thành rất nhanh và dần nhận ra tình cảm của mình dành cho anh chàng Cánh Cam. Dù lúc đầu chàng “choai choai” ấy chẳng mảy may đáp lại và Mắt Tròn cũng chẳng có đủ dũng khí, sự tiếp sức của cô bồ câu Áo Tím và gà mẹ Ướt Mưa sau đó đã giúp cô đủ can đảm để bước đến tình yêu đích thực của mình.
Có thể thấy, “Ra bờ suối ngắm hoa kèn hồng” không chỉ là một tác phẩm văn học bình thường mà nó thật sự là một câu chuyện chữa lành. Tổn thương, nỗi đau sẽ dịu bớt phần nào khi chúng ta chìm vào cái nhẹ nhàng trong từng trang sách ấy. Nếu bạn cần một sự chữa lành, “Ra bờ suối ngắm hoa kèn hồng” sẽ là một lựa chọn tốt, còn nếu không hãy cứ mạnh dạn và cầm lên, biết đâu bạn sẽ thấy bóng dáng mình trong đó và thấy rằng cuộc sống này đáng ra tươi đẹp hơn những gì bạn nghĩ rất nhiều thì sao?