3 ngày trước Cái Giá Của Việc Giữ Lấy Danh Dự Trong Xã Hội Suy Đồi Trong Phẩm Tiết, Nguyễn Huy Thiệp dựng nên hình tượng một người đàn bà quyết giữ gìn danh dự, tiết hạnh, dù bị dồn vào bước đường cùng. Bà không bán mình, không khuất phục trước bạo lực, nghèo đói hay quyền uy. Bà giữ vững khí tiết như một cây tùng giữa bão giông.Tuy nhiên, cái phẩm tiết ấy không giúp bà được kính trọng hay cứu sống gia đình. Ngược lại, nó khiến bà bị xem là lập dị, bị cô lập, bị đẩy đến bi kịch. Câu chuyện gợi lên những nghịch lý cay đắng: khi xã hội mất đi chuẩn mực đạo đức, thì người sống đúng lại bị trừng phạt.Phẩm Tiết là một tác phẩm đầy chất bi kịch nhưng cũng sáng ngời tinh thần phản kháng. Nguyễn Huy Thiệp không chỉ mô tả sự khắc nghiệt của xã hội, mà còn thể hiện sự ngưỡng vọng với những con người dám giữ gìn giá trị sống đến cùng – dù phải chết. Like Share Trả lời
3 ngày trước Biểu Tượng Của Dòng Đời Và Nỗi Đau Con Người Chảy Đi Sông Ơi không phải là một truyện ngắn ồn ào. Ngược lại, nó tĩnh lặng, nhẹ nhàng nhưng khơi sâu vào tâm khảm người đọc như chính dòng sông trong truyện – một nhân vật vô hình nhưng luôn hiện diện. Truyện kể về cuộc sống của những con người bên bờ sông: người mẹ, những đứa con, và những đổi thay cứ lặng lẽ trôi.Sông là biểu tượng xuyên suốt tác phẩm – vừa là chứng nhân, vừa là dòng chảy cuộc đời. Dòng sông ấy từng là nơi mẹ giặt giũ, nơi trẻ con chơi đùa, nhưng cũng là nơi chia ly, là nơi chứa nỗi đau và nước mắt. Những đứa con lớn lên, rời đi, để lại người mẹ già bên bờ sông hoài niệm.Nguyễn Huy Thiệp dùng sông như một hình ảnh ẩn dụ về thời gian, về sự biến chuyển không thể cưỡng lại của cuộc sống. Nhưng điều khiến người đọc đau nhất không phải là sự đổi thay, mà là sự cô đơn – khi những giá trị xưa cũ dần bị lãng quên. Like Share Trả lời
3 ngày trước Khi Lương Tâm Va Chạm Với Quyền Lực Truyện ngắn Giọt Máu mở ra bằng một tình huống gay cấn: một người đàn ông bị đâm trọng thương giữa đường, và cuộc đấu tranh giữa bản năng lương thiện và nỗi sợ liên quan đến quyền lực bắt đầu. Người kể chuyện – một trí thức – phải chọn giữa việc cứu người hay im lặng bảo toàn sự an toàn cá nhân.Nguyễn Huy Thiệp đẩy nhân vật vào tình huống đạo đức nan giải: liệu con người có còn giữ được nhân tính khi phải đối diện với hệ thống quyền lực đáng sợ? Cái giọt máu trong truyện không chỉ là máu chảy từ người bị hại, mà còn là biểu tượng của sự trăn trở, ám ảnh, của lương tâm bị rỉ máu mỗi ngày.Tác phẩm không dài nhưng đầy sức nặng triết lý và tính thời sự. Khi cái ác ngang nhiên tồn tại, khi người tốt sợ hãi, thì giọt máu không ngừng chảy – như sự tan rã của niềm tin, của lòng can đảm. Giọt Máu là một lời cảnh tỉnh đầy ám ảnh về sự im lặng của lương tri trong xã hội hiện đại. Like Share Trả lời
3 ngày trước Bi Kịch Của Cái Đẹp Và Tự Do Nguyễn Huy Thiệp trong Con Gái Thủy Thần đã tạo ra một nhân vật nữ huyền ảo – vừa đẹp đẽ, vừa khác thường, vừa đại diện cho tự nhiên thuần khiết, vừa là biểu tượng của sự nổi loạn. Câu chuyện xoay quanh một cô gái sinh ra từ nước, lớn lên trong rừng núi, mang vẻ đẹp kỳ lạ khiến đàn ông mê đắm, nhưng lại không thể bị sở hữu hay định danh.Nhân vật chính, cô gái của Thủy thần, sống không theo luật lệ loài người. Cô đẹp một cách hoang dã, gợi cảm, tự do, và không chịu khuất phục trước bất kỳ định chế nào, kể cả tình yêu. Đàn ông đến với cô chỉ để rồi ra đi trong nỗi ám ảnh. Cô như một thực thể siêu nhiên bước ra từ truyền thuyết, nhưng đồng thời cũng rất người – với nỗi cô đơn, khao khát yêu thương, và đau đớn trước sự hiểu lầm.Nguyễn Huy Thiệp không chỉ kể một câu chuyện huyền thoại, ông còn chất chứa nhiều lớp nghĩa sâu xa. Con Gái Thủy Thần là sự phản ánh bi kịch của cái đẹp – khi nó không thể được hiểu đúng, khi người đời chỉ muốn chiếm hữu, bóp nghẹt nó. Cũng là bi kịch của sự tự do – khi sống vượt ra khỏi quy tắc, con người dễ bị xem là quái dị. Like Share Trả lời
3 ngày trước Sự Thật Khắc Nghiệt Về Cái Ác Và Lòng Người Trong Không Có Vua, Nguyễn Huy Thiệp đã táo bạo dựng lên một bức tranh gia đình mang vẻ bề ngoài êm ấm nhưng bên trong lại là sự tha hóa, hỗn loạn đạo đức, nơi mà đồng tiền thao túng mọi giá trị. Truyện ngắn này gây chấn động bởi tính hiện thực phũ phàng và góc nhìn không khoan nhượng về một xã hội đang khủng hoảng niềm tin.Gia đình trong truyện gồm những người cha, người mẹ, con cái và cháu chắt – tưởng chừng là nơi neo giữ truyền thống và đạo đức – nhưng lại trở thành nơi bộc lộ rõ nhất sự suy đồi. Người cha già tưởng là “vua” trong nhà, nhưng thực chất lại là kẻ bất lực, không có tiếng nói, không được tôn trọng. Các thế hệ sau chỉ còn chạy theo thực dụng, lừa lọc, gian trá để tranh đoạt từng đồng tiền.Nguyễn Huy Thiệp không ngần ngại đưa ra những chi tiết “sốc”, những mâu thuẫn trần trụi giữa các nhân vật để làm nổi bật thông điệp: khi không còn niềm tin vào đạo lý, gia đình – tế bào của xã hội – sẽ tan rã. “Không có vua” không chỉ là lời miêu tả về ông già trong gia đình, mà còn là một ẩn dụ cho sự vắng bóng của chuẩn mực đạo đức trong xã hội thời hậu bao cấp. Like Share Trả lời
3 ngày trước Nỗi Buồn Mang Màu Của Làng Quê Việt Nguyễn Huy Thiệp là một trong những nhà văn có khả năng phản ánh hiện thực sắc sảo qua cái nhìn vừa yêu thương, vừa lạnh lùng. Truyện ngắn Thương Nhớ Đồng Quê không chỉ là lời hồi tưởng của nhân vật về quá khứ mà còn là một tiếng thở dài dài, man mác về một miền quê đang mai một đi cùng những giá trị đẹp đẽ nhất.Nhân vật kể chuyện trở về quê sau những năm tháng xa cách, mang theo bao hoài niệm, nhưng đồng thời cũng nhận ra những đổi thay đến mức không nhận ra của quê hương. Cảnh vật cũ kỹ, con người đã thay đổi, truyền thống dường như bị lãng quên giữa vòng quay của thời gian và cơm áo. Những ký ức tuổi thơ với cái ao, bụi tre, những con đường đất đỏ giờ đây chỉ còn trong tâm tưởng.Qua lăng kính hoài niệm, Nguyễn Huy Thiệp thể hiện sự tiếc nuối về một nếp sống nông thôn yên bình, giản dị, và đặc biệt là những giá trị tinh thần từng gắn bó sâu đậm với con người. Cái “đồng quê” mà nhân vật nhớ không chỉ là địa lý, mà là cả một nền tảng đạo đức, một tinh thần nhân ái, gắn bó giữa người với người. Sự thay đổi của quê hương như phản ánh nỗi cô đơn trong chính tâm hồn của nhân vật và phần nào là của cả dân tộc. Like Share Trả lời
3 ngày trước Cái Giá Của Sự Tự Do Và Khát Vọng Làm Người Trong nền văn học Việt Nam hiện đại, Nguyễn Huy Thiệp được xem là một cây bút độc đáo, người luôn dám đối diện với những góc khuất gai góc nhất của xã hội và con người. Truyện ngắn Từ Bỏ là một trong những tác phẩm như thế, khi nhà văn dùng hình ảnh một người từng sống trong vòng xoáy của quyền lực, tội lỗi và danh vọng để chiêm nghiệm sâu sắc về sự buông bỏ, về cái giá của tự do và khát vọng trở thành một con người đúng nghĩa.Nhân vật chính trong truyện – một người từng làm việc trong bộ máy quyền lực – đã quyết định rời bỏ tất cả, từ quyền lực, địa vị, cho đến danh tiếng để tìm về sự thanh thản trong tâm hồn. Anh chọn sống ẩn dật, tách khỏi xã hội xô bồ, như một sự “tẩy trần” khỏi những gì mà anh xem là tha hóa và giả dối. Tuy nhiên, cuộc sống ẩn cư đó không hẳn là yên bình. Nó là một quá trình tự vấn đầy day dứt, nơi nhân vật liên tục đối thoại với chính mình, với quá khứ, với những lựa chọn đã qua.Sự “từ bỏ” trong tác phẩm không đơn thuần là trốn chạy, mà là một hành động phản kháng đầy chủ ý. Trong thế giới mà con người bị bào mòn bởi sự giả trá, sự từ bỏ mang tính cách mạng – như một hình thức tự giải phóng khỏi vòng xoáy danh lợi và quyền lực. Nguyễn Huy Thiệp qua đó đặt ra câu hỏi nhức nhối: con người có còn là chính mình khi bị nhấn chìm trong cơ chế và lợi ích? Và liệu rằng, để giữ được phẩm giá làm người, có phải lúc nào cũng cần dũng cảm… từ bỏ? Like Share Trả lời
6 ngày trước Sống tối giản Sau khi đọc Từ Bỏ, tôi bắt đầu suy nghĩ về lối sống tối giản – không chỉ trong vật chất mà cả trong suy nghĩ và cảm xúc. Cuốn sách không dạy ta phải từ bỏ tất cả mọi thứ mà khuyến khích loại bỏ những gì không còn giá trị, để tập trung vào những điều thực sự quan trọng. Khi từ bỏ những ham muốn không cần thiết, cuộc sống trở nên nhẹ nhàng và ý nghĩa hơn. Kim Ji Hye viết với giọng văn gần gũi, dễ hiểu, giúp người đọc có cái nhìn thực tế về việc buông bỏ. Đây là một cuốn sách đáng đọc cho những ai đang tìm kiếm sự bình yên giữa cuộc sống bộn bề. Like Share Trả lời
6 ngày trước Buông bỏ để sống tốt hơn Một trong những phần ấn tượng nhất của cuốn sách là về việc buông bỏ những mối quan hệ không lành mạnh. Nhiều người trong chúng ta giữ lại những mối quan hệ chỉ vì sợ cô đơn hoặc vì trách nhiệm, nhưng điều đó đôi khi chỉ khiến ta thêm tổn thương. Kim Ji Hye nhấn mạnh rằng không phải ai cũng xứng đáng ở lại trong cuộc sống của mình. Học cách buông bỏ những người không tôn trọng mình là một bước quan trọng để sống hạnh phúc hơn. Đọc xong phần này, tôi nhận ra rằng đôi khi chia tay một mối quan hệ không có nghĩa là thất bại, mà là cho bản thân cơ hội để tìm kiếm những điều tốt đẹp hơn. Like Share Trả lời
6 ngày trước Tìm bình yên trong tâm hồn Không chỉ nói về từ bỏ vật chất, cuốn sách còn nhấn mạnh vào việc từ bỏ những suy nghĩ tiêu cực. Chúng ta thường xuyên lo lắng về tương lai, hối tiếc về quá khứ mà quên mất hiện tại. Kim Ji Hye gợi ý những cách đơn giản để sống an yên hơn: bớt suy nghĩ quá nhiều, tập trung vào những điều mình thực sự yêu thích và trân trọng khoảnh khắc hiện tại. Những bài học này không quá mới lạ nhưng lại vô cùng thực tế, giúp tôi nhận ra rằng nhiều khi chính bản thân là người làm cho cuộc sống trở nên phức tạp. Một cuốn sách nhẹ nhàng nhưng đầy giá trị, phù hợp với những ai muốn tìm lại sự bình yên trong tâm hồn. Like Share Trả lời
Trong Phẩm Tiết, Nguyễn Huy Thiệp dựng nên hình tượng một người đàn bà quyết giữ gìn danh dự, tiết hạnh, dù bị dồn vào bước đường cùng. Bà không bán mình, không khuất phục trước bạo lực, nghèo đói hay quyền uy. Bà giữ vững khí tiết như một cây tùng giữa bão giông.
Tuy nhiên, cái phẩm tiết ấy không giúp bà được kính trọng hay cứu sống gia đình. Ngược lại, nó khiến bà bị xem là lập dị, bị cô lập, bị đẩy đến bi kịch. Câu chuyện gợi lên những nghịch lý cay đắng: khi xã hội mất đi chuẩn mực đạo đức, thì người sống đúng lại bị trừng phạt.
Phẩm Tiết là một tác phẩm đầy chất bi kịch nhưng cũng sáng ngời tinh thần phản kháng. Nguyễn Huy Thiệp không chỉ mô tả sự khắc nghiệt của xã hội, mà còn thể hiện sự ngưỡng vọng với những con người dám giữ gìn giá trị sống đến cùng – dù phải chết.