"Cuộc đời con người giống như một cuốn sách! Ai cũng có một vài trang muốn xé đi trong đời" Bạn có biết làm sao để cảm nhận rằng mình đang trưởng thành hay không? Đó chính là hai khoảnh khắc khi nhắm mắt và mở mắt mỗi ngày của chúng ta đấy. Với từng ngày trôi qua trong cuộc đời mà chúng ta đang sống, không chỉ cần phải cố gắng bước về phía trước, mà còn phải học được cách tìm kiếm niềm hạnh phúc cho chính mình. Tuổi trẻ này chính là nguồn vốn tốt nhất của bạn. Cho dù chỉ còn một tia hy vọng, bạn cũng phải nỗ lực để thay đổi bởi trên thế giới này, ngoại trừ chính bản thân mình ra, không một ai có thể giúp bạn. Có người cười nhạo bạn, có người gây trở ngại cho cuộc sống của bạn, nhưng tất cả đều không hề quan trọng bằng việc bạn có đủ dũng khí, đủ nỗ lực để vươn tới ngày mai rạng rỡ. Bởi vậy cô gái à, nếu bạn chân thành và nỗ lực, ắt sẽ có vì sao sáng soi rọi con đường phía trước cho mình. Những câu chuyện có thật ngoài đời thực cùng với giọng văn sắc sảo nhưng cũng không kém phần hài hước và ấm áp của Văn Cát Nhi, cuốn sách “Xé vài trang thanh xuân, đổi lấy một bản thân nỗ lực” sẽ giúp những người trẻ đang hoang mang, mơ hồ nhìn ra chân lý của cuộc sống mà vẫn tin yêu cuộc đời, đồng thời truyền cảm hứng để người trẻ trưởng thành hơn thông qua thông điệp: “Dù cuộc đời có cả ngàn lý do khiến bạn khóc thì bạn cũng phải viện ra cả vạn lý do để cười.”
Xem thêm

Tên sách "Xé Vài Trang Thanh Xuân..." khiến người ta nghĩ về một hành động tiếc nuối, nhưng đọc kỹ sẽ hiểu: đó là hành động đầy tỉnh thức. Xé đi những tháng ngày lười biếng, nông nổi, để viết lại bằng những điều tử tế hơn, có trách nhiệm hơn. Cuốn sách không cổ vũ sự hoàn hảo, mà nhấn mạnh vào việc lựa chọn – bạn lựa chọn làm gì với thời gian mình có, với năng lượng mình đang mang?

Văn Cát Nhi kể lại rất nhiều trải nghiệm cá nhân – những lần đi phỏng vấn thất bại, bị từ chối, mất phương hướng, nhưng chưa bao giờ từ bỏ việc viết ra giấc mơ của mình. Cô dùng chính những lần vấp ngã ấy để tạo ra động lực, để viết những trang mới mạnh mẽ hơn. Đó là bài học cực kỳ giá trị cho người trẻ: thất bại không đáng sợ, điều đáng sợ là bạn để nó dập tắt luôn ý chí bên trong mình.

Từng dòng chữ trong sách là một lời nhắc: mỗi ngày bạn sống là một trang giấy mới. Bạn có thể lặp lại điều cũ – hoặc thay đổi. Cuốn sách không hô hào bạn phải thành công ngay lập tức, mà chỉ cần bạn đủ kiên nhẫn để tiến lên từng bước. Dù chậm cũng không sao – miễn là không dừng lại.

Một thông điệp mạnh mẽ khác mà cuốn sách truyền tải chính là: đừng nhốt bản thân trong những giới hạn mà xã hội hay chính bạn dựng nên. Văn Cát Nhi kể về hành trình bước ra khỏi vùng an toàn của chính mình – từ một cô gái ngại giao tiếp, hay sợ thất bại, dần trở thành một người dám chia sẻ, dám viết, dám sống. Sự thay đổi đó không đến trong một sớm một chiều, mà là kết quả của rất nhiều lần “xé” những thói quen cũ để tạo ra con người mới.

Tác giả không hề tô hồng việc thay đổi. Cô nhấn mạnh rằng sẽ rất đau, rất khó và rất nhiều lần bạn muốn quay lại “vỏ ốc” quen thuộc. Nhưng nếu cứ ở mãi trong sự an toàn, bạn sẽ không bao giờ biết mình có thể tiến xa tới đâu. Có một câu rất ấn tượng trong sách: “Mỗi ngày bạn ở yên một chỗ là mỗi ngày bạn đánh mất một cơ hội trưởng thành.” Và thực tế đã chứng minh – chính những thay đổi nhỏ hằng ngày đã đưa cô từ một người viết nhật ký cá nhân trở thành người có ảnh hưởng trong cộng đồng yêu viết lách.

Thông qua cuốn sách, người đọc học được cách lắng nghe bản thân, tin tưởng vào giá trị cá nhân thay vì chỉ chạy theo kỳ vọng bên ngoài. Không cần trở nên giống ai đó, bạn chỉ cần sống trọn vẹn phiên bản tốt nhất của chính mình. Và để làm được điều đó, bạn cần dũng cảm đối mặt với giới hạn của bản thân.

Văn Cát Nhi đã mở ra trong cuốn sách của mình một định nghĩa rất thực tế về thanh xuân: đó là khoảng thời gian bạn có thể thất bại mà không quá sợ hãi, được chọn lựa mà không cần phải hoàn hảo. Tuy nhiên, chính khoảng thời gian “có vẻ như được phép sai” ấy lại là quãng thời gian quyết định bạn sẽ trở thành ai trong tương lai. Và đó là lý do vì sao cuốn sách không khuyến khích sự buông xuôi, mà thúc đẩy sự nỗ lực có chủ đích.

Nhiều người trẻ bước vào đời với tâm thế chờ đợi một cú hích, một nguồn động lực “thần kỳ” để bắt đầu làm việc nghiêm túc. Nhưng Văn Cát Nhi không tin vào sự kỳ diệu kiểu đó. Cô tin rằng động lực chỉ đến khi bạn bắt đầu làm, dù là những việc nhỏ nhặt nhất. Cuốn sách giống như một chiếc gương, phản chiếu lại sự thật: nỗ lực không giúp bạn tỏa sáng ngay, nhưng chắc chắn là tấm vé duy nhất giúp bạn thoát ra khỏi vòng luẩn quẩn của trì trệ và tự ti.

Qua từng trang viết, độc giả thấy rõ tác giả không phải là người “có tất cả”. Cô cũng từng lạc lõng, từng cảm thấy đời mình mờ mịt, từng ghen tị với người khác. Nhưng khác biệt nằm ở chỗ cô không để cảm xúc ấy kéo dài. Cô chọn làm việc nhiều hơn, học hỏi nhiều hơn, lắng nghe bản thân hơn. Sự chuyển hóa trong suy nghĩ ấy là điều mà bất kỳ người trẻ nào cũng nên học hỏi. Nỗ lực không phải là để trở thành “ai đó nổi tiếng”, mà là để bạn có thể đi ngủ mỗi đêm mà không thấy mình phí phạm một ngày.