"Cari Mora" là tiểu thuyết đầu tiên của Thomas Harris trong khoảng 40 năm sáng tác không dính dáng đến nhân vật phản diện đáng nhớ và ghê rợn nhất, tên ăn thịt người Hannibal Lecter. Với nghệ thuật bậc thầy trong cách miêu tả rùng rợn về nhân vật phản diện, Thomas đã tạo ra một "con quỷ" mới có tên, Hans-Peter Schneider. Những người đã đọc cuốn sách cho rằng Cari Mora giống như một nhân vật nữ chính xuất sắc khác từ cây bút Thomas Harris là Clarice Starling, một thực tập sinh FBI được giao nhiệm vụ phỏng vấn Hannibal Lecter trong tiểu thuyết nổi tiếng "Sự im lặng của bầy cừu".
Xem thêm

Gói gọn trong vỏn vẹn 344 trang bản dịch tiếng Việt của Nhã Nam là cả một hệ thống những nhân vật từ thiên tài, bình thường đến điên loạn, mỗi người đều mang đến bàn cờ đấu trí cân não sự thông minh, tham vọng và uẩn ức ẩn giấu sâu trong tâm khảm mình, mà nổi bật là sự đấu trí giữa hai đối thủ Clarice Starling và tên bác sĩ tâm thần ăn thịt người khét tiếng Hannibal Lecter với cái nhìn xuyên thấu tâm can người khác. Đó là cuộc đấu trí mà một nước cờ sai có thể khiến một người phải mất mạng; là cuộc đấu trí không chỉ giữa hai bộ não, hai tính cách đối nghịch nhau mà còn giữa Hannibal Lecter và sự can thiệp của những quân bài thấm đẫm màu sắc chính trị, tham vọng tột bậc của con người. Để rồi khi ván cờ tưởng chừng không có hồi kết đó trôi dần về những phút cuối, khi mà trí thông minh và khả năng tiềm tàng trong một cảnh sát điều tra tương lai Clarice Starling được bộc lộ hoàn toàn, thì cũng là lúc tác giả Thomas Harris đưa ra những nước cờ khôn ngoan cuối cùng của riêng mình, níu giữ trái tim và tâm trí người đọc trong sự hồi hộp, đếm ngược đến từng khoảnh khắc cuối cùng để cứu cho được con tin Catherine, nuôi dưỡng và đẩy lên đến tận cùng bầu không khí ám ảnh, thúc giục đã trở thành thương hiệu cho cuốn tiểu thuyết nổi tiếng này ngay từ đầu khi thân phận thực sự của kẻ sát nhân điên loạn được tiết lộ.

Đọc để hiểu thêm vì sao cuốn sách lại có tên là “Sự im lặng của bầy cừu”, cũng như lý do vì sao hình ảnh con bướm đêm mang với hoa văn đầu lâu trên thân luôn là hình ảnh gắn chặt với quyển sách và cả bộ phim nổi tiếng. Hannibal Lecter thì ôi thôi, luôn bệnh hoạn mà thông minh đến không ngờ. Còn tên giết người Buffalo Bill thì biến thái khỏi nói, đúng kiểu kẻ sát nhân tôi thích khi đụng tới thể loại truyện trinh thám :))”

Mình không phải là đọc giả của thể loại trinh thám, nhưng khi đọc cuốn sách này, mình không thể nào dứt ra được.

Điều thu hút mình vào những trang sách là cách tác giả xây dựng hình tượng và miêu tả tâm lý nhân vật. Mà trong đó, ấn tượng nhất là nhân vật bác sĩ tâm thần Hannibal Lecter. Một kẻ giết và ăn thịt người hàng loạt, dễ thường khi nói đến, xã hội sẽ nghĩ ngay hắn có vấn đề về thần kinh, nhưng hắn đồng thời cũng là một bác sĩ tâm thần nổi tiếng. Hắn có thể giết người một cách man rợ, lại có thể cư xử lịch thiệp như một quý ông. Hắn là một tên tội phạm nguy hiểm được áp dụng những biện pháp an ninh đặc biệt nhưng vẫn thích phô trương mình là một người có kiến thức rộng. Chính những mảng tính cách, hình tượng đối lập của vị bác sĩ này đã chinh phục hàng triệu đọc giả, trong đó có mình.

Bên cạnh tuyến nhân vật chính có những điểm đặc biệt như nàng sinh viên tập sự FBI, Clarice Starling đầy nhiệt huyết, với những ám ảnh thuở nhỏ. Mình thích cách cô suy luận để phá án, cô không nhìn sự việc dưới con mắt một chuyên gia, mà cô đặt mình vào vị trí của nạn nhân, để đánh giá sự việc dưới góc nhìn của họ. Hay Jack Crawford, chỉ huy đội đặc nhiệm FBI, một người đàn ông với vẻ ngoài uể oải, tầm thường nhưng có thể khiến bất kì tên cấp dưới nào làm việc cho ông đều sẵn sàng hi sinh vì ông, hay tên sát nhân với biệt danh Buffalo Bill với những suy nghĩ bệnh hoạn và cách thức gây án kì dị. Các tuyến nhân vật phụ cũng khá thú vị như bác sĩ Chilton nhưng không có bằng cấp bác sĩ cho ra hồn, hay Barney một tên cai ngục lịch thiệp và chu đáo. Mỗi nhân vật đều có những nét đặc trưng riêng, rồi kết hợp hài hoà trong mạch truyện, khiến người đọc tò mò, thích thú.

Ngoài ra các hình tượng như bầy cừu, con nhộng, tiếng máy giặt,...chứa đựng những ý nghĩa sâu xa, lại càng thu hút người đọc. Còn về tình tiết vụ án, mình không bàn đến, vì đó không phải là mối quan tâm của mình.

Nói chung, đây chắc chắn là cuốn sách đáng đọc cho những bạn thích thể loại trinh thám, còn đối với những người ngoại đạo như mình, cuốn sách cũng rất cuốn hút theo cách riêng của nó.

Những vụ án giết người hàng loạt xảy ra không để lại dấu vết, tập sự FBI Clarice Starling được phân công tham vấn tên bác sĩ tâm thần  Hannibal Lecter - tên tội phạm cực kì thông minh và ghê tởm bởi sở thích ăn bộ phận cơ thể của các nạn nhân ông từng giết - để xin lời khuyên về tên giết người, lột da có biệt danh là "Buffalo Bill". Bị thu hút bởi vẻ ngoài xinh đẹp, tử tế và thành thật của Clarice, những cuộc giao tiếp trao đổi thông tin giữa 2 người lần lượt diễn ra.  Khi con gái của Thượng nghị sĩ trở thành nạn nhân, câu chuyện trở nên càng ác liệt và gây cấn: màn giao tiếp đầy ẩn ý giữa 2 nhân vật, hành động khéo léo và ghê tởm của Lecter khi cố trốn thoát, tài suy luận tìm ra hung thủ qua những gợi ý với giọng thều thào của Lecter, liệu rằng đứa con vàng ngọc của Thượng nghị sĩ có được giải cứu khỏi sự tàn ác đầy máu me của Buffalo Bill? Sau khi bỏ trốn, Lecter đã đi đâu? Liệu hắn ta có còn thưởng thức thêm vài hương vị mới sau hơn 8 năm bị nhốt trong ngục tù mà chỉ mới vội vàng nuốt gọn lưỡi của cô ý tá khi đang cố gắng kiểm tra bệnh tình khi hắn than đau ngực?

Cuốn sách này của Thomas Harris đạt tốp 1 của 100 truyện trinh thám – kinh dị hay nhất mọi thời do trang điện tử NPR tổ chức, thu hút hơn 17.000 lượt độc giả. Danh sách top 100 được lựa chọn ra từ 600 đề cử của các chuyên gia, cố vấn văn học hàng đầu.

Nhiều đánh giá cho rằng, “Sự im lặng của bầy cừu” là cuốn sách có thể khiến độc giả từ hồi hộp đến nghẹt thở, có thật là như vậy?

Với cốt truyện, lời văn đầy lôi cuốn, “Sự im lặng của bầy cừu” rất thích hợp cho những người đam mê thể loại tâm lý tội phạm, thậm chí là kinh dị. Cái vẻ im thin thít đến mức khó chịu suốt hơn 8 năm trời, hay giọng nói thều thào mà rõ ràng ngắn gọn, kiểu tấn công tâm lí hết sức khéo léo không những khiến cho Miggs (tên tội phạm kế phòng) phải tự nuốt lưỡi chết mà ngay Clarice cũng không khỏi rùng mình, ám ảnh. Ấn tượng nhất là những đoạn mà Thomas Harries miêu tả cảnh “máu thịt nhầy nhụa”, thật khiến ta phải buồn nôn. 

Tuy nhiên, xét về yếu tố trinh thám, thực sự vẫn chưa đủ cuốn hút. Trong quá trình phá án, là một phụ nữ, kì thực Clarice đã hành động cảm tính rất nhiều,  diễn biến tâm lý còn mờ nhạt. Tác giả chưa làm nổi bật được quá trình suy luận của Clarice để tìm ra kẻ thủ ác ở đoạn cuối sách để gây ấn tượng ở tài suy luận và trí thông minh của một FBI (mặc dù còn đang tập sự). So với Rồng Đỏ (cũng nói về một tên giết người hung tàn), tuy chưa có được sự sắc lạnh và vẻ thu hút của  Hannibal, nhưng rõ ràng, Rồng Đỏ đã lấy đi được nhiều hơn sự thương xót và cảm động của đọc giả, vì hắn không như Hannibal - độc ác, tàn nhẫn và ghê tởm từ đầu chí cuối, Rồng Đỏ còn có riêng cho mình những trắc ẩn đầy xót thương. Nhưng có lẽ điều gây nên sự tò mò có pha chút hài hước của truyện là cái thứ tình cảm mờ nhạt pha chút “ngôn tình” khá dễ chịu của Lecter dành cho cô nàng Clarice xinh đẹp đủ khiến ta chợt bật cười. 

Lôi cuốn và hấp dẫn trong từng trang sách, hồi hộp và căng thẳng trong từng khía cạnh, "Sự im lặng của bầy cừu" là lời thách thức những kẻ liều lĩnh dám đương đầu với nỗi sợ hãi câm lặng trong bóng đêm. Thuộc dòng tiểu thuyết trinh thám kinh dị, nhưng cuốn sách tập trung phần lớn vào khai thác đề tài tâm lí học hành vi - một đề tài, có lẽ, không hẳn là quen thuộc với phần lớn độc giả người Việt.

Nổi bật nhất trong những nhân vật của truyện không ai khác chính là vị bác sĩ thiên tài chuyên ngành thần kinh học có đam mê nghiên cứu tâm lí học hành vi Hannibal Lecter. Tất cả mọi người dường như đều trần trụi khi đứng trước vị bác sĩ này. Ông ta đánh hơi được suy nghĩ của người đối diện, tóm lấy nỗi sợ hãi vô hình của họ và thích thú chơi đùa với chúng. Ông ta có một khứu giác siêu nhạy, một thính giác siêu vi và một bộ não siêu cường. Chà, vậy có điều gì khiến người đọc vừa thích thú lại vừa sợ hãi nhân vật này nhỉ? Điều cốt yếu khiến Hannibal khác với tất cả những thiên tài khác có lẽ nằm ở sở thích quái dị của ông ta... sở thích ăn thịt người. Ông ta là một đầu bếp cừ khôi, còn có cả bài viết được đăng trên tạp chí ẩm thực. Nhưng đáng tiếc (và đáng sợ) thay khi nguyên liệu ông ta ưa thích được lấy từ cơ thể người - những nạn nhân xấu số của ông. Hannibal là kẻ duy nhất vẫn khiến người khác ớn lạnh rùng mình ngay cả sau khi ông ta đã ngồi sau song sắt.

Nhân vật tiếp theo được nhắc đến là Starling. Cũng như Hannibal, cô được xây dựng làm nhân vật chính của câu chuyện. Starling có thể được gọi là một FBI-tập-sự. Công việc đầu tiên của cô chính là bắt tên Bill-bò-mộng, tên tội phạm biến thái giết người hàng loạt và lột da tất cả những nạn nhân của hắn sau đó vứt xác họ xuống sông. Nhờ phần lớn vào sự giúp đỡ của Hannibal, Starling đã từng bước lần ra manh mối về kẻ thủ ác, cũng từng bước đối diện với tiếng thét của bầy cừu trong lò mổ đã ám ảnh cô suốt một thời ấu thơ, Starling là đại diện cho những con người bề ngoài mạnh mẽ và kiên cường nhưng thực ra hằng ngày lại phải vật lộn đấu tranh với nỗi sợ hãi vô hình và đầy ám ảnh trong tâm trí.

Thông qua từng trang sách, độc giả sẽ cảm thấy hồi hộp trong từng nhịp thở. Đúng với tiêu chí của một tiểu thuyết trinh thám pha chút kinh dị, tội ác của Bill-bò-mộng khiến người ta vừa ghê tởm vừa kinh hãi. Tôi đã run rẩy khi nghĩ đến những điều mà hắn làm với các nạn nhân, nín thở khi đọc đến đoạn so găng của Starling và tên Bill máu lạnh. Từng trang sách được lật giở là từng góc khuất được hé lộ. Hồi hộp và lôi cuốn đến tận trang cuối cùng.

Không phải ngẫu nhiên mà "Sự im lặng của bầy cừu" lại trở thành tác phẩm kinh điển của dòng tiểu thuyết trinh thám kinh dị. Cũng không phải ngẫu nhiên mà một độc giả khó tính như tôi lại dành thời gian để viết review cho một cuốn sách thế này. Bỏ qua những khiếm khuyết về dịch thuật thì quả thực đây là một tác phẩm rất đáng để có mặt trong tủ sách nhà bạn. Hãy đọc, và cảm nhận!