Vì
sao bạn cố gắng mãi mà không đạt được thành quả như ý? Vì sao ngày nào bạn cũng
bận bịu mà chẳng thu được gì? Mình chỉ
muốn hỏi bạn: Bạn đã cố gắng thật chưa, hay chỉ tưởng là mình đang cố gắng?
Có
lúc bạn cảm thấy cuộc sống sao mà bất công thế, không lẽ những gì mình làm còn
chưa đủ hay sao. Một số người thì gặp tình huống này ở vài lĩnh vực trong cuộc
sống, nhưng có những người họ làm gì cũng gặp, đi đâu cũng thấy. Những câu chuyện
trong cuốn sách mang đầy hơi thở của cuộc sống, phản chiếu suy nghĩ và khát vọng
của lứa tuổi thanh niên tràn đầy nhiệt huyết. Phải chăng: “Cuộc sống không phải
do bản thân trải nghiệm thì không đáng sống”, cố gắng mà không hiểu rõ mình
đang cố gắng vì điều gì, lại càng không xứng đáng.
Là những trưởng thành của con người khi thời gian trôi
qua, ngày hôm nay nhìn lại chúng ta thật khác so với mình của ngày hôm qua. Trường
ca về sự trưởng thành của những người trẻ được vun đắp cùng những câu chuyện
trong ba phần của Bạn chỉ tưởng là mình
đang rất cố gắng. Bài hùng ca ấy được thế hệ trẻ chúng ta đồng thanh cất
lên: khi mới bước vào đời, chúng ta mang niềm tin mãnh liệt cùng những suy nghĩ
chứng minh bản thân to lớn biết bao nhiêu; khi lớn hơn vài tuổi, chúng ta trải
qua những sự mất mát và có những bài học đầu tiên từ nghịch cảnh; và rồi chúng
ta đều phải hoàn thiện bản thân, chúng ta phải chấp nhận hiện thực, biết buông
bỏ lợi ích cá nhân để những người xung quanh ta được hạnh phúc.
Cuốn sách không được tác giả viết ra với những tiêu đề
như thế, nhưng ai đã trải qua ngày tháng hăm hở của một tuổi trẻ đều có thể nhận
ra. Cuốn sách không được tác giả viết ra nhằm để kể câu chuyện của mình, cũng
không để xây dựng một hệ thống người hâm mộ, mà chỉ đơn giản là để thấu hiểu nỗi
lòng của người trẻ khi đứng trước lựa chọn: một bên là vực thẳm, bên còn lại là
núi cao.
01
Giỏi thôi chưa đủ, bạn có
phải không thể thay thế hay không?
Có phải bạn đã từng thấy một người giỏi giang vẫn bị
công ty lí tưởng của mình từ chối, bị giấc mơ của anh ấy cự tuyệt từ ngoài cửa?
Trên thực tế, bạn chỉ cần vẫn còn đọc sách, mỗi ngày không ngủ đến tận trưa,
không chơi game đến nửa đêm, không uống rượu tới tận khi trời sáng; vậy bạn
chính là một trong số những người đang nỗ lực, một người luôn nhìn về phía mặt
trời, luôn nhìn về phía tương lai, nhất định là một người giỏi giang. Sự giỏi
giang đó liệu có là đủ hay không?
Ở những thành phố lớn, thứ nhiều nhất chính là giấc
mơ, thứ không thiếu nhất chính là những người giỏi. Vậy trong vô số những người
giỏi đó, một người được chọn cũng đồng nghĩa với một người mất đi cơ hội, thế
thôi. Khi bước vào cuộc sống, chúng ta phải học cách quen với tư duy không thể
thay thế: một người công nhân cắt cỏ ngày ngày làm xong phần việc của mình cho
một gia đình, cứ khoảng ba tháng anh lại lấy một số điện thoại lạ để gọi cho
người chủ của mình để hỏi: “Thưa Bà, nhà
Bà hiện có tuyển thêm công nhân cắt cỏ nữa không?” – Không! Bà chủ đáp lại.
Người bạn của anh ta thấy làm lạ hỏi anh: “Tại
sao lại phải gọi điện như vậy?” – Tôi chỉ muốn kiểm tra là tôi có làm việc tốt
hay không thôi! anh ta trả lời. Qua câu chuyện trên, bà chủ thấy không cần
thiết phải thay thế một người cắt cỏ mới trong khi những phần việc làm của người
cũ vẫn tốt. Là người trẻ, giỏi thôi chưa đủ, hãy khiến mình trở nên xuất sắc.
Cách để trở nên không thể thay thế thì có hai loại: một
là làm những việc người ta không muốn làm; hai là làm những việc người khác đều
làm một cách xuất sắc.
Trên đời này có rất nhiều người làm những việc người
khác không muốn làm, do đó họ trở nên xuất chúng. Trước khi Bruce Lee (Lý Tiểu
Long) sang Hollywood, có rất nhiều cao thủ trong giới võ thuật trong giới điện ảnh,
nhưng chỉ có ông là sẵn sàng sang Mỹ để phát triển. Kết quả là ông trở thành
ngôi sao tầm cỡ thế giới, trở thành nhất đại tông sư, được cả thế giới ca tụng.
Lời nhắn gửi trong phần I của Bạn chỉ tưởng là mình đang rất cố gắng là khi còn trẻ chúng ta ấp ủ
những ước mơ to lớn hơn bất kỳ khoảng thời gian nào trong đời, chúng ta cần phải
biết làm như thế nào cho mỗi khao khát đó, hãy trở nên kiệt xuất, nếu có thất bại
thì ít nhất con đường đó cũng không uổng công đâu. Làm gì có cao thủ nào tu luyện
mà không phải chịu đựng nỗi cô đơn, mà không phải vất vả khó nhọc; chọn con đường
không thể thay thế thì hứng chịu ba cú đấm có hề chi?
02
Những người lướt đi qua
ta là sự sắp đặt tốt đẹp nhất của trời cao
Thời thanh xuân, cái thời mà con người ta an nhiên và
tự do, có lẽ cũng vì lí do đó mà tình cảm như những đường thẳng va vào nhau, cắt
nhau tại không thời gian ấy. Thứ tình cảm lúc thì bình lặng, lúc thì trắc trở,
vừa mơ hồ lại vừa khó quên. Sau này khi con người có thời gian nhìn lại, người
trong cuộc tự cho mình là ấu trĩ vì khi ấy đổ lỗi cho đối phương không hiểu
mình. Thời gian dần trôi, có thể có người sẽ gặp thêm một vài mối tình nữa,
nhưng cũng không ai có thể phủ nhận được sự trưởng thành sau mỗi lần chia ly.
Sau mỗi lần lướt qua nhau như thế, trời cao luôn an
bài cho cả hai bên những sự lựa chọn tốt hơn. Chúng ta nên biết ơn những vị
khác qua đường trong cuộc đời mình, vì họ khiến cho cuộc đời này của ta biết cô
đơn. Chúng ta càng cần cảm ơn những người đã rời bỏ mình, vì rời bỏ có nghĩa là
người này không thích hợp, hoặc ít nhất là thời điểm không xác đáng. Điều đó
cũng có nghĩa sẽ có một sự sắp đặt tốt hơn đang ở không xa, miễn là chúng ta
còn tin vào tình yêu. Những mất mát làm cho con người lớn hơn rất nhiều, nhiều
đến mức không một bài vở nào trong trường học dạy họ. Có thể đó không hẳn là mất
mát về tình yêu đôi lứa, có thể đó là một biến cố sắp đặt để con người ta trưởng
thành nhanh hơn, xét cho cùng người trẻ cần vững bước đứng dậy và đi tiếp.
Bạn
chỉ tưởng là mình đang rất cố gắng không phải chỉ đơn thuần
là cảm giác mất đi, mà hơn thế nữa là một bài học về sự thấu hiểu. Nếu muốn mối
quan hệ trở nên tốt hơn thì mỗi cá nhân phải bớt đi một nửa để sao cho: 0.5 +
0.5 = 1. Có một câu chuyện nọ, cô gái đi đâu cũng nói rằng mình đang rất hạnh
phúc, được người yêu chăm sóc, được an ủi; người ngoài nhìn vào thì ngưỡng mộ
người con trai vô cùng. Thế nhưng khi được hỏi rằng: “Khi anh ấy khóc, cô có thể an ủi anh ấy không?”, câu trả lời là
không. Những người đàn ông cũng có lúc đau khổ, khi ấy người phụ nữ bên cạnh lại
chỉ nghĩ về món đồ, túi xách. Một tình cảm mà chỉ có một bên vui vẻ, ắt một bên
bị ép buộc, cảm giác bị ép buộc ấy mà tích lũy lại thì sẽ trở thành nguồn gốc
chia tay.
Cho nên, các chàng trai ơi, nếu bên cạnh bạn có một
người con gái bầu bạn, nhớ đừng để cô ấy thất vọng, bỏ chơi game đi, phải hoàn
thiện bản thân, để cô ấy nhìn thấy tương lai và sự lựa chọn của mình là đúng.
Cho nên, các cô gái ơi, nếu bên cạnh cô có một người
con trai bầu bạn, nhớ tin cậy anh ấy, phải khiến bản thân trở nên sâu sắc hơn,
cùng anh ấy gây dựng tương lai, giao lưu bình đẳng, cùng làm chút gì đó cho mai
sau.
Những đường thẳng đã cắt qua con đường đi của chúng
ta, góp phần làm cho chúng ta trở nên phong phú hơn. Rõ ràng khoảng cách ngắn
nhất giữa hai điểm là đường thẳng, tại sao ông trời lại bắt mình phải đi vòng
vèo? Về sau khi lớn dần lên, chúng ta mới hiểu, tuy rằng đường thẳng là khoảng
cách ngắn nhất giữa hai điểm, nhưng đường cong kia mới là đẹp nhất.
03
Lần sau tạm biệt, hãy để
tâm thêm một chút!
Cho dù ở giai đoạn nào của cuộc đời, đừng làm những điều
khiến mình hối hận, lần sau tạm biệt nhớ để tâm một chút, vì có những người một
khi ly biệt, có thể cả đời sẽ không gặp lại nữa. Khi người trẻ bước những bước
đi cuối cùng của thời thanh xuân, họ sẽ không còn những nhiệt huyết, năng nổ như
thời còn đi học cấp 03; không còn những ngày cháy rực cùng dự án, deadline;
không còn những mối quan hệ câu lệ. Vì thế, mà mỗi lần tạm biệt với một người
nào đó, họ cũng không biết đó có phải là lần cuối cùng hay không, chi bằng cứ
chỉnh chu một chút, cứ trang trọng một chút, cũng chẳng sao. Đó là hiện thực.
Bạn
chỉ tưởng mình đang cố gắng phần cuối gồm những trải nghiệm hiện
thực như những cú tát của cuộc sống, nếu bản thân không cố gắng thì chính bản
thân mình sẽ là nạn nhân của lối tư duy cũ rích. Bởi chúng ta cần nhận ra sự đa
mặt của một xã hội đang chuyển mình: sự chia ly không đồng nghĩa với việc vĩnh
cửu đau đớn; người giả dối thì sẽ luôn kể công, tính sức; đừng tưởng là bạn
thân rồi cũng thích làm gì thì làm; tình cảm giữa nhóm bạn chơi rất thân, vậy
thì phải làm sao?; thú vui thường ngày ư?; đấu tranh với bố mẹ về cuộc sống của
mình có đúng hay không? Còn rất nhiều chủ đề nữa, những chủ đề không xảy ra ở
trên bàn giấy mà nó là cách ứng xử của chúng ta cho mỗi giây mỗi phút của cuộc
sống, điều đó sẽ định nghĩa chúng ta là ai.
Một câu chuyện, một thanh niên chọn đi leo núi một
mình vào cái giờ mà không còn ai leo cả. Người bảo vệ khu vực cũng cảnh báo vì
thời tiết lạnh và đêm sẽ có nhiều sói, do dự một hồi anh ta mới quyết định bắt
đầu. Đi được nửa đường, thời tiết xuống dưới 0 độ C, anh luôn nghĩ trong đầu rằng
còn bao nhiêu lâu nữa mới tới đích. Quả thực, khi đi được tới đích, anh ta lại
không thỏa mãn. Anh nói chuyện với một người đã ở trên đó từ trước, anh ta mới
hiểu ra, trong quá trình leo núi mà không cảm nhận cảm giác leo, không ngắm
nhìn khung cảnh xung quanh thì muốn lên tới đỉnh để làm gì. Đó là một dạng chạy
trốn cảm giác.
Câu chuyện cho chúng ta về một bài học, mỗi khi làm việc
gì thì cần có một đích đến, nhưng khi quá chú tâm vào đích đến lại thực hiện
cho qua những bước nhỏ nhất, suy cho cùng kết quả vẫn là không thỏa mãn. Đó
cũng chính là cách chúng ta hoàn thiện bản thân, nhìn nhận vấn đề một cách
khách quan, cố gắng mà biết mình đang cố gắng vì điều gì!

Lời
kết
Tuy rằng chúng ta không hiểu thế giới này, nhưng không
hiểu sao chúng ta lại cảm thấy mình có thể đi khắp thế giới; tuy rằng chúng ta
không hiểu về tình yêu, nhưng lần nào chúng ta cũng dốc hết trái tim ra mà yêu;
tuy rằng chúng ta bị hiện thực dập cho sứt đầu mẻ trán, nhưng chúng ta vẫn vô
cùng lạc quan, nhận định rằng thế giới này sẽ nhờ mình mà thay đổi.
Cuối cùng, thế giới này thực sự đã thay đổi vì những
người như thế.
Bạn
chỉ tưởng là mình đang rất cố gắng là cuốn sách đặc biệt
dành cho lứa trẻ ở mọi giai đoạn cuộc sống, không chỉ là những trải nghiệm của
tác giả mà còn là liều thuốc tinh thần cho những ai đang gặp những rắc rối
trong những câu chuyện riêng.
Bạn
chỉ tưởng là mình đang rất cố gắng xứng đáng để nhận những
giải thưởng cuốn sách bán chạy nhất của năm và cuốn sách truyền cảm hứng nhất
năm ngay sau khi xuất bản. Cuốn sách cũng xứng đáng để được đọc nhiều lần, làm
quà tặng, và có một vị trí gối đầu của nhiều bạn trong thế hệ trẻ chúng ta.
Đăng ký để trở thành
CTV Bookademy tại link: http://bit.ly/bookademy_ctv
Đây là mảnh ghép về xây dựng sự nghiệp. Là những câu chuyện về nỗ lực, quan điểm và cách nhìn nhận thành công hay lý do thất bại. Có thể bạn chưa biết, nhiều người thất bại vì họ đang có “lối tư duy của kẻ yếu”:Lúc nào cũng nhấn mạnh nguyên nhân khách quan, không bao giờ tìm nguyên nhân ở chính bản thân mình. Lúc nào cũng cảm thấy người khác may mắn, còn mình thì có tài mà không gặp thời. Lúc nào cũng cảm thấy thế giới không tốt với anh ta, nhưng chẳng bao giờ nhìn thấy vấn đề của chính mình. Hoặc cũng có thể là họ đang huyễn hoặc bản thân, tưởng là mình đang rất cố gắng trong khi sự thật thì không hẳn. Trông bề ngoài ngày nào cũng thức khuya, nhưng lại chỉ cầm điện thoại like dạo; trông bề ngoài đi học thật sớm, nhưng trong giảng đường lại chỉ ngủ bù giấc đêm hôm qua; trông bề ngoài ngồi cả ngày trong thư viện, nhưng thực ra chỉ bần thần suốt cả một ngày; trông bề ngoài là đến phòng tập gym, nhưng chỉ để bắt chuyện với mấy anh đẹp trai, mấy nàng xinh gái. Ở bên cạnh chúng ta, luôn có một số người ghi chép rất nghiêm túc, nhưng kết quả học tập lại không được tốt lắm, cũng có những người thành tích học tập cực tốt, nhưng trong bề ngoài lại chẳng nghiêm túc gì cả. Rất nhiều người định nghĩa loại thứ hai là người thông minh, thực ra, bọn họ chỉ là những người có thể gạt bỏ được mọi cám dỗ trong lúc học tập, toàn tâm toàn ý cố gắng, tuy là những cố gắng ấy người khác không nhìn thấy được, nhưng trong thời gian học tập, họ không hề phân tán. Bạn cũng sẽ đọc được những chia sẻ chân thành, mộc mạc về cách tối ưu hoá thời gian làm việc trong một ngày, hoặc những lời khuyên về việc đâm đầu vào làm thêm thời sinh viên.Cuối cùng, tôi chân thành khuyên mọi người: đừng ngưỡng mộ cuộc sống của những người có việc làm thêm, có tiền, vì cùng với sự trưởng thành về tuổi tác, sớm muộn gì bạn cũng có. Thế nhưng, những thứ bạn có mà họ không có: thời gian, tuổi trẻ… thực ra cực kỳ quan trọng. Bởi vậy, đừng vì một số công việc làm thêm vô nghĩa mà lãng phí cả tuổi xuân tươi đẹp, làm vậy không đứng đắn chút nào.Cá nhân mình thích nhất phần này trong tất cả ba phần. Dù nói thật, có những góc nhìn tác giả mà mình không đồng tình lắm. Những lối giãi bày chân thực của anh làm mình thấy vẫn có thiện cảm với những chỗ mình cho là chưa được thuyết phục. Dẫu sao cũng chỉ là quan điểm cá nhân phải không nào?