5 ngày trước Hình tượng phụ nữ trong Hồng Lâu Mộng Hình tượng phụ nữ trong Hồng Lâu MộngMột trong những giá trị lớn nhất của Hồng Lâu Mộng chính là cách Tào Tuyết Cần khắc họa hình tượng phụ nữ. Trong phủ Giả, hàng chục nhân vật nữ hiện lên đa dạng, sống động, mỗi người một vẻ. Họ có thể cao quý như Vương phu nhân, đoan trang như Tiết Bảo Thoa, mong manh như Lâm Đại Ngọc, hoặc hồn nhiên như Tương Vân.Điều thú vị là phụ nữ trong Hồng Lâu Mộng không chỉ là “bóng hồng trang trí”, mà là trung tâm của toàn bộ câu chuyện. Họ vừa là nạn nhân của chế độ phong kiến, vừa là người tạo nên sức sống cho tác phẩm. Tào Tuyết Cần có một sự đồng cảm sâu sắc với phụ nữ. Ông để họ khóc, cười, yêu, hận, và cuối cùng, chịu đựng bi kịch chung: sự áp bức của xã hội.Đọc Hồng Lâu Mộng, tôi cảm thấy Tào Tuyết Cần đã viết thay cho tiếng lòng của hàng triệu người phụ nữ. Ông cho họ tiếng nói, để họ không chỉ tồn tại như vật sở hữu của nam giới.Tuy nhiên, một số nhân vật nữ lại bị tô vẽ quá bi lụy, như Lâm Đại Ngọc, khiến độc giả hiện đại cảm thấy mệt mỏi. Song xét trong bối cảnh phong kiến, đó lại là sự thật. Với tôi, Hồng Lâu Mộng là một bản hùng ca về phụ nữ: đẹp, tài hoa, nhưng bạc mệnh. Đọc để thương, để xót, và để trân trọng hơn những giá trị tự do hôm nay. Like Share Trả lời
5 ngày trước Tác động văn hóa của Hồng Lâu Mộng Tác động văn hóa của Hồng Lâu MộngKhông chỉ dừng lại ở văn học, Hồng Lâu Mộng còn tạo ra một nền “Hồng học” – tức nghiên cứu về cuốn sách này. Từ Trung Quốc đến Việt Nam, hàng trăm học giả đã phân tích, tranh luận về từng chi tiết, từ ngôn ngữ, nhân vật đến biểu tượng.Ảnh hưởng của tác phẩm lan tỏa vào âm nhạc, hội họa, sân khấu, điện ảnh. Ở Trung Quốc, nhiều bộ phim truyền hình chuyển thể từ Hồng Lâu Mộng đã để lại dấu ấn sâu đậm. Đọc Hồng Lâu Mộng, tôi thấy văn học có thể vượt qua thời gian, biến thành một phần văn hóa. Nó chứng minh rằng: tác phẩm kinh điển không bao giờ chết, nó sống cùng lịch sử nhân loại. Like Share Trả lời
5 ngày trước Triết lý nhân sinh trong Hồng Lâu Mộng Triết lý nhân sinh trong Hồng Lâu MộngĐiều làm Hồng Lâu Mộng sống mãi không chỉ là câu chuyện, mà còn là triết lý nhân sinh. Tào Tuyết Cần luôn đặt câu hỏi: đời người là gì? Tình yêu là gì? Danh lợi có đáng giá không?Tác phẩm cho ta thấy: danh lợi phù du, quyền lực mong manh, chỉ có tình người là thật. Nhưng ngay cả tình yêu cũng khó trọn vẹn, nên con người chỉ còn cách học cách buông bỏ.Đọc đến cuối, tôi hiểu: Hồng Lâu Mộng không phải là lời ca tụng tình yêu, mà là một bài học về sự vô thường. Cuộc đời vốn là mộng, chỉ khi ta nhìn thấy sự hư ảo, ta mới thực sự trưởng thành.Với người trẻ hôm nay, thông điệp ấy vẫn còn nguyên giá trị: đừng quá bám chấp vào tiền bạc hay danh vọng, bởi tất cả rồi cũng sẽ trôi qua như một cơn mưa. Like Share Trả lời
5 ngày trước Hồng Lâu Mộng – Bi kịch của Giả Bảo Ngọc Hồng Lâu Mộng – Bi kịch của Giả Bảo NgọcTrong hàng trăm nhân vật, Giả Bảo Ngọc là trung tâm. Anh vừa là “người tình chung” của các thiếu nữ trong phủ, vừa là “người khác biệt” khi chống lại lối sống phong kiến.Bảo Ngọc khao khát tình yêu chân thành, thương cảm cho phụ nữ, và ghét sự giả dối của xã hội. Nhưng chính vì đi ngược dòng đời, anh trở thành bi kịch. Anh mất người mình yêu, bị ép buộc sống trong khuôn khổ, cuối cùng từ bỏ tất cả để đi tu.Đọc xong, tôi cảm thấy xót xa: Bảo Ngọc chính là hiện thân của tác giả Tào Tuyết Cần, cũng là tiếng thở dài của cả một thế hệ bị trói buộc.Nếu nhìn từ góc độ cá nhân, bi kịch của Bảo Ngọc nhắc chúng ta: sống thật với bản thân rất khó, nhưng thỏa hiệp với xã hội lại khiến ta mất đi chính mình. Like Share Trả lời
5 ngày trước Ngôn ngữ và nghệ thuật trong Hồng Lâu Mộng Ngôn ngữ và nghệ thuật trong Hồng Lâu MộngKhông thể nói về Hồng Lâu Mộng mà bỏ qua yếu tố nghệ thuật. Văn phong của Tào Tuyết Cần vừa tinh tế, vừa giàu hình ảnh, nhiều đoạn trữ tình như thơ, nhiều đoạn lại hiện thực đến lạnh lùng.Ngôn ngữ nhân vật cũng được khắc họa rất rõ cá tính. Giả Bảo Ngọc nói năng phóng khoáng, đôi khi ngông cuồng. Lâm Đại Ngọc thì nhẹ nhàng, đầy ẩn ý. Tiết Bảo Thoa lại chừng mực, lý trí. Mỗi lời thoại như phản chiếu tâm hồn nhân vật.Bên cạnh đó, tác giả còn khéo léo dùng thơ ca, đối ngẫu, ẩn dụ, khiến tác phẩm vừa như tiểu thuyết, vừa như một bản nhạc dài. Tuy nhiên, với người đọc hiện đại, chính vì ngôn ngữ quá nhiều tầng lớp, nhiều phép tu từ, nên đọc hơi khó. Một số bản dịch còn làm mất đi nét đẹp này. Dù vậy, Hồng Lâu Mộng vẫn là đỉnh cao nghệ thuật văn chương cổ điển Á Đông Like Share Trả lời
5 ngày trước Hồng Lâu Mộng – Tiểu thuyết gia tộc và sự suy tàn tất yếu Hồng Lâu Mộng – Tiểu thuyết gia tộc và sự suy tàn tất yếuHồng Lâu Mộng không chỉ kể chuyện tình yêu, mà còn là bi kịch của một đại gia tộc. Giả phủ từ đỉnh cao quyền lực đến khi suy vong, chính là hình ảnh thu nhỏ của chế độ phong kiến.Tào Tuyết Cần miêu tả sự suy tàn này rất tinh tế. Ban đầu, phủ Giả hiện lên giàu sang, lễ nghi đầy đủ, con cháu đông đúc. Nhưng càng đọc, càng thấy sự mục ruỗng: kẻ ham ăn chơi, người tranh quyền đoạt lợi, đạo đức bị bỏ quên. Cái chết của nhân vật, sự ly tán của tình yêu, sự phá sản của gia đình – tất cả dồn lại thành một bi kịch lớn.Điểm hay là tác giả không chỉ mô tả “sự sụp đổ vật chất”, mà còn nhấn mạnh “sự sụp đổ tinh thần”. Khi con người sống không còn nhân nghĩa, cái kết bi thương chỉ là tất yếu. Đọc Hồng Lâu Mộng, tôi thấy rõ một quy luật muôn đời: bất kỳ gia tộc hay xã hội nào nếu chỉ biết chạy theo quyền lực, tiền tài mà quên mất đạo đức, sớm muộn cũng diệt vong. Đây là thông điệp vượt thời gian, vẫn còn nguyên giá trị hôm nay. Like Share Trả lời
5 ngày trước Bi kịch tình yêu trong Hồng Lâu Mộng Bi kịch tình yêu trong Hồng Lâu MộngMột trong những giá trị lớn nhất của Hồng Lâu Mộng chính là câu chuyện tình yêu giữa Giả Bảo Ngọc và Lâm Đại Ngọc. Họ yêu nhau bằng sự chân thành, trong sáng, nhưng tình yêu ấy bị chôn vùi dưới lớp bụi quyền lực, lễ giáo và sắp đặt của gia đình. Đây không chỉ là bi kịch cá nhân, mà còn là bi kịch của cả một thời đại.Bảo Ngọc sinh ra vốn “ngọc trong đá”, mang tâm hồn nhạy cảm và khát vọng yêu thương tự do. Lâm Đại Ngọc thì mong manh, đa sầu đa cảm, giống như một đóa hoa chỉ cần gió thổi cũng có thể tàn phai. Họ tìm thấy sự đồng điệu tâm hồn nơi nhau. Nhưng xã hội phong kiến không cho phép họ hạnh phúc: Bảo Ngọc bị ép duyên với Bảo Thoa, còn Đại Ngọc vì đau khổ mà bệnh tật, héo mòn.Câu chuyện ấy để lại trong lòng tôi một nỗi xót xa khó tả. Nó khiến tôi nhận ra: tình yêu đẹp nhất đôi khi lại là tình yêu không trọn vẹn. Sự dang dở của họ biến thành nỗi ám ảnh văn chương, khiến hàng triệu độc giả khóc cười suốt hàng trăm năm.Điểm tôi thích ở Tào Tuyết Cần là ông không tô hồng tình yêu. Ông viết tình yêu như nó vốn có: đẹp, mong manh, nhưng cũng đầy ràng buộc và bất lực. Chính sự chân thực này khiến Hồng Lâu Mộng khác hẳn những tiểu thuyết ngôn tình hiện đại. 👉 Nếu bạn từng trải qua tình yêu không trọn vẹn, đọc Hồng Lâu Mộng sẽ như soi thấy chính mình. Và có lẽ, chính vì sự thật tàn khốc đó mà cuốn sách trở thành bất hủ. Like Share Trả lời
5 ngày trước "Hồng Lâu Mộng" – Bức tranh hiện thực xã hội phong kiến Trung Hoa "Hồng Lâu Mộng" – Bức tranh hiện thực xã hội phong kiến Trung Hoa"Hồng Lâu Mộng" của Tào Tuyết Cần không chỉ là một tiểu thuyết tình yêu bi thương, mà còn là một pho sử thi hiện thực về xã hội phong kiến Trung Hoa thế kỷ XVIII. Ngay từ những trang đầu tiên, tác giả đã khắc họa sự tráng lệ, huy hoàng của phủ Vinh Quốc và phủ Ninh Quốc – hai gia tộc quyền quý bậc nhất. Thế nhưng, ẩn dưới sự phồn hoa ấy là những mâu thuẫn âm ỉ, những toan tính, những cuộc đấu đá quyền lực, và số phận con người bị chà đạp.Điều khiến tôi ấn tượng là cách Tào Tuyết Cần khéo léo đưa vào hàng trăm nhân vật, mỗi người đều có cá tính riêng, từ người hầu thấp kém đến bậc quý nhân cao sang. Không ai thừa thãi, không ai chỉ làm nền. Mỗi nhân vật đều góp một mảnh ghép cho bức tranh rộng lớn về sự suy tàn của một gia tộc và sự mục ruỗng của chế độ phong kiến.Đọc "Hồng Lâu Mộng", tôi thấy một bức tranh đời thật: người ta lao vào quyền lực, tiền tài, sắc dục, để rồi chẳng còn chỗ cho sự nhân ái. Sự suy sụp của Giả phủ chính là hệ quả tất yếu của một xã hội thối nát, nơi đạo đức bị bỏ quên. Tác phẩm có giá trị hiện thực mạnh mẽ: nó không chỉ phản ánh xã hội phong kiến Trung Hoa, mà còn gợi lên những bài học muôn đời cho bất kỳ thời đại nào.Tuy nhiên, nhược điểm của sách là quá dài, quá nhiều nhân vật, khiến người đọc hiện đại đôi khi cảm thấy “ngợp”. Nếu không kiên nhẫn, rất dễ bỏ dở. Nhưng chính độ dày đó lại làm nên sự vĩ đại: một pho tiểu thuyết không chỉ để đọc, mà để nghiền ngẫm, nghiên cứu.👉 Với tôi, "Hồng Lâu Mộng" không chỉ là tiểu thuyết, mà là một tấm gương để soi chiếu xã hội và bản thân. Mỗi lần đọc lại, tôi lại tìm thấy một tầng nghĩa mới, một góc nhìn mới, khiến tác phẩm mãi mãi không cũ. Like Share Trả lời
1 năm trước Nên đọc Khác với truyền thống, "Hồng lâu mộng" là tác phẩm được sáng tác dựa trên chất liệu đời sống, từ những điều tác giả mắt thấy tai nghe, đích thân nếm trải và có cảm nhận sâu sắc nhất (trường hợp đầu tiên trong lịch sử tiểu thuyết cổ điển trung quốc). Hiện thực phản ánh trong "Hồng lâu mộng" có sức bao quát và ý nghĩa cực kì sâu rộng. Sức hấp dẫn của "Hồng lâu mộng" là từ những cái bình dị, thường nhật chứ không phải bằng những truyện li kì, rùng rợn, những con người phi thường. Đó cũng chính là tài năng bậc thầy của ngòi bút tả thực nghiêm ngặt chính vì vậy mà "Hồng lâu mộng" đã trở thành kiệt tác “hiện thực không tô vẽ” (Lỗ Tấn). Like Share Trả lời
1 năm trước Đáng đọc “Hồng Lâu Mộng” tái hiện lên một cách đầy chân thật cái hiện thực thối nát của xã hội phong kiến Trung Quốc. Cái sự xa hoa tráng lệ chỉ là vỏ bọc bên ngoài để che đi một cuộc sống dâm ô, nhục nhã của bọn thượng lưu lúc bấy giờ. Và để rồi đâu đó trong xã hội ấy, vẫn còn tồn tại những người như Giả Bảo Ngọc và Lâm Đại Ngọc dám đứng lên chống đối lại triều đình vì lẽ phải, vì muốn xóa bỏ những khuôn khổ của cái xã hội mục nát ấy và sống đúng với những gì bản thân mong muốn. Để rồi hai số phận cùng cực ấy lại đem lòng yêu thương và bảo vệ lẫn nhau khỏi những định kiến bấy giờ. Like Share Trả lời
1 năm trước Khá hay "Hồng lâu mộng" là một trong những bộ trường thiên tiểu thuyết mình vô cùng yêu thích. Tác phẩm kể về quá trình từ thịnh đến suy của gia đình “hào môn vọng tộc” họ Giả và mối tình đầy bi thảm của Giả Bảo Ngọc và Lâm Đại Ngọc. Thời đó còn có câu: “Khai đàm bất thuyết Hồng Lâu Mộng, túng độc thi thư dã uông nhiên” đủ cho ta thấy vị trí quan trọng của tác phẩm. Mình coi đây là tiểu thuyết rất đáng đọc để có thể hiểu thêm về xã hội Trung Quốc lúc bấy giờ. Mình vô cùng ấn tượng với thiết kế bìa này khi đã truyền tải rất tốt nội dung tác phẩm. Tuy nhiên cũng vì quá thích nên khi phát hành mình đã mua ngay nên không kịp đợi đến khi có boxset, các bạn mua sau có thể cân nhắc đến mua cả boxset trông rất đẹp. Cỡ chữ khá to, biên tập kĩ lưỡng, mình đánh giá đây là bản "Hồng lâu mộng" đáp ứng được cả về hình thức và nội dung. Like Share Trả lời
Hình tượng phụ nữ trong Hồng Lâu Mộng
Một trong những giá trị lớn nhất của Hồng Lâu Mộng chính là cách Tào Tuyết Cần khắc họa hình tượng phụ nữ. Trong phủ Giả, hàng chục nhân vật nữ hiện lên đa dạng, sống động, mỗi người một vẻ. Họ có thể cao quý như Vương phu nhân, đoan trang như Tiết Bảo Thoa, mong manh như Lâm Đại Ngọc, hoặc hồn nhiên như Tương Vân.Điều thú vị là phụ nữ trong Hồng Lâu Mộng không chỉ là “bóng hồng trang trí”, mà là trung tâm của toàn bộ câu chuyện. Họ vừa là nạn nhân của chế độ phong kiến, vừa là người tạo nên sức sống cho tác phẩm. Tào Tuyết Cần có một sự đồng cảm sâu sắc với phụ nữ. Ông để họ khóc, cười, yêu, hận, và cuối cùng, chịu đựng bi kịch chung: sự áp bức của xã hội.Đọc Hồng Lâu Mộng, tôi cảm thấy Tào Tuyết Cần đã viết thay cho tiếng lòng của hàng triệu người phụ nữ. Ông cho họ tiếng nói, để họ không chỉ tồn tại như vật sở hữu của nam giới.Tuy nhiên, một số nhân vật nữ lại bị tô vẽ quá bi lụy, như Lâm Đại Ngọc, khiến độc giả hiện đại cảm thấy mệt mỏi. Song xét trong bối cảnh phong kiến, đó lại là sự thật. Với tôi, Hồng Lâu Mộng là một bản hùng ca về phụ nữ: đẹp, tài hoa, nhưng bạc mệnh. Đọc để thương, để xót, và để trân trọng hơn những giá trị tự do hôm nay.