"HÃY SỐNG TỪNG NGÀY TRỌN VẸN" là cuốn nhật ký sinh mệnh của Vu Quyên - một người mẹ, người vợ, người phụ nữ đang ở đỉnh cao của nhan sắc và trí tuệ, một giảng viên trẻ tuổi đã có bằng tiến sĩ của trường Đại học Phúc Đán (Thượng Hải). Ở tuổi 31, Vu Quyên được chẩn đoán mắc bệnh ung thư vú giai đoạn cuối. Trong quá trình điều trị cô phải vật lộn với đau đớn hành hạ nhưng luôn sống lạc quan và thấy được niềm vui trong những ngày tháng đối mặt với bệnh tật. Thay vì khóc than cho số phận, Vu Quyên đã dồn toàn bộ tâm sức viết ra những câu chữ sống động với hi vọng giúp mọi người sống tích cực, lạc quan, yêu đời và trân trọng những điều may mắn mình đang có. Những câu chuyện về các bệnh nhân ung thư vú, câu chuyện về người thân, gia đình, những mảng ký ức về ông bà, cha mẹ, về những năm tháng tuổi thơ bần hàn nhưng vui vẻ được cô kể trong những trang nhật ký với nỗi nhớ khôn nguôi, lòng tiếc thương vô tận, có chút giận mình chưa làm được gì cho những người mà cô hết mực yên thương. Đến khi ra đi, đau đớn là thế, Vu Quyên vẫn không nỡ rời bỏ thế gian này, cô vẫn còn nhiều việc chưa hoàn thành, những ước mơ còn dang dở Nhưng cô đã kịp gửi đến chúng ta một thông điệp: PHẢI SỐNG ĐƯỢC TỪNG NGÀY TRỌN VẸN mới có được từng năm trọn vẹn, và mới là cuộc đời trọn vẹn. HÃY QUÝ TRỌNG TỪNG GIÂY PHÚT CỦA CUỘC SỐNG, đừng vì những vụn vặt đời thường mà để vụt mất thời gian quý báu.
Xem thêm

Hành trình cuộc sống vốn muôn hình vạn trạng, có đôi lúc là nỗi buồn, đôi lúc là niềm vui, nhưng mấy ai tự hỏi rằng nó có thật sự khiến tâm ta “an lạc”? Hay là bon chen vội vã trên suốt hành trình ấy để rồi ta mới nhận ra: Dẫu là quan khoác áo gấm hay chỉ là thường dân áo vải, cuối cùng cũng nằm dưới nắm đất vàng mà thôi. Có thể bạn chẳng có số làm quan, nhưng chắc chắn bạn biết làm người; có thể tiền bạc thiếu thốn nhưng nội tâm bạn chắc chắn đủ đầy. Đừng để khi tử thần đến ta mới chợt nhận ra mình đã đánh mất quá nhiều thứ mà bây giờ muốn có thêm thời gian để khắc phục thì cũng không kịp nữa rồi. Vì thế, cuộc sống chính là hãy biết quý phút giây hiện tại bởi thời gian qua đi thì không thể lấy lại được, và ngày mai cũng chẳng biết chuyện gì sẽ xảy ra. Hãy sống và chiêm nghiệm cuộc sống, học hỏi và làm những gì có ích. Nếu yêu thương thì hãy cố gắng yêu thương, trau dồi cho mình những kiến thức về đời để thân tâm an lạc giữa nơi chốn đầm lầy. Có như vậy thì từng ngày trôi qua đều là những ngày ý nghĩa nhất mà ta không hối tiếc, dù đang ở điểm cuối của hành trình như những gì nhân vật Vu Quyên muốn gửi gắm đến mọi người.