Những tiểu thuyết trinh thám thông minh, ly kỳ và rùng rợn luôn có sức cuốn hút vô cùng lớn đối với người đọc. Không đơn thuần chỉ là một câu chuyện kì bí, những sự khám phá giản đơn mà đó còn là công trình nghiên cứu về tâm lí con người, cũng như những sự việc, hiện tượng trong đời sống được nhà văn đưa vào tác phẩm trinh thám một cách chân thực và sống động.

Do đó dưới đây mình xin liệt kê những cuốn tiểu thuyết trinh thám kinh điển với lượng người đọc sách đồ sộ. Các bạn cùng điểm qua xem mình có bỏ lỡ cuốn nào không nhé

1.     Sự im lặng của bầy cừu

 

Nội dung tiểu thuyết trinh thám sự im lặng của bầy cừu kể về vụ án giết người hàng loạt xảy ra nhưng không để lại dấu vết. Điều kỳ lạ là Lecter – một bác sĩ tâm lý bị tâm thần đang điều trị tại Dưỡng Trí Viện biết rất rõ về hành vi của kẻ sát nhân nhưng chỉ im lặng.

Cho đến khi con gái của thượng nghị sĩ bị bắt cóc thì cuộc đối đầu của nữ nhân viên thực tập FBI và vị bác sĩ tâm thần đã đến cực điểm. Cuối cùng tất cả cũng đều lộ diện, thủ phạm là một tên có nhân cách bệnh hoạn, một kẻ tâm thần rối loạn cực kỳ nguy hiểm…



Những cuộc phỏng vấn ở xà lim với kẻ ăn thịt người ham thích trò đùa trí tuệ, những tiết lộ nửa chừng hắn chỉ dành cho kẻ nào thông minh, những cái nhìn xuyên thấu thân phận và suy tư của cô mà đôi khi cô muốn lảng tránh… Clarice Starling đã dấn thân vào cuộc điều tra án giết người lột da hàng loạt như thế, để rồi trong tiếng bức bối của chiếc đồng hồ đếm ngược về cái chết, cô phải vật lộn để chấm dứt tiếng kêu bao lâu nay vẫn đeo đẳng giấc mơ mình: tiếng kêu của bầy cừu sắp bị đem đi giết thịt.

Bằng việc miêu tả tâm lí nhân vật hết sức tinh tế, cùng với những tình tiết truyện gay cấn, hồi hộp, “Sự im lặng của bầy cừu” đã để lại trong lòng bạn đọc những ấn tượng sâu sắc, khó phai và ám ảnh về hình ảnh của Hannibal Lecter – một kẻ ăn thịt người.

2. Cô gái trên tàu (Paula Hawkins)


Rachel mỗi ngày đều đón cùng một chuyến tàu điện. Mỗi ngày như thế, con tàu dừng lại ở một ga nhỏ, từ cửa sổ cô có thể nhìn thấy một cặp vợ chồng ngồi ăn sáng trên ban công. Dần dần, cô cảm thấy mình quen với họ.

Và rồi một ngày kia, cô nhìn thấy một chuyện kinh hoàng. Chuyện chỉ xảy ra trong một phút rồi con tàu lại cất bánh đi tiếp, nhưng như thế cũng đủ rồi. Rachel không thể im lặng, cô phải nói cho cảnh sát biết những gì mình nhìn thấy và bị cuốn vào vòng xoáy của mọi việc. Liệu cô đã làm một việc tốt hay đã khiến mọi thứ rối rắm hơn?

“Cô gái trên tàu là sự kết hợp hoàn hảo của tình tiết trong phim trinh thám và những thủ thuật ngôn ngữ gian trá của tiểu thuyết. Bạn sẽ ngạc nhiên bởi những điều kinh hoàng ẩn nấp sau mỗi ngã rẽ”.

3. Phía sau nghi can X (Higashino Keigo)

“Phía sau nghi can X” hội đủ mọi yếu tố hấp dẫn của một quyển tiểu thuyết trinh thám: cách xây dựng vụ án độc đáo và đầy bất ngờ, cuộc đấu trí thiên tài của nghi can và điều tra, tâm lý và tình cảm nhân vật sâu sắc, mối liên hệ giữa các nhân vật tạo nên động cơ mạnh mẽ và rõ ràng, những mâu thuẫn từ đầu truyện được giải quyết hợp lý, dẫn dắt người đọc từ mặt trắng thành đen hoàn toàn.

4. Mật mã Davinci (Dan Brown)

Trong một chuyến công tác tại Paris, đang đêm giáo sư Robert Langdon, nhà biểu tượng học Mỹ thuộc đại học Harvard, đã nhận được một cú điện thoại cho biết: người giám đốc già của Viện Bảo Tàng Louvre ở Paris đã bị ám sát ngay trong Viện. Cảnh sát đã tìm thấy bên xác chết của ông có để lại một mảnh giấy không rõ ý nghĩa.

Trong cuộc điều tra vụ án, giáo sư Langdon đã hết sức bàng hoàng khi khám phá ra những “mật mã” trong các tác phẩm được đại danh họa Leonardo da Vinci che dấu rất khéo léo. Giáo sư Langdon đã hợp tác với một chuyên viên mật mã người Pháp là bà Sophie Neveu. Bà chính là cháu gái của giám đốc Viện bảo tàng vừa bị giết.

Mật mã Da Vinci là một cuốn tiểu thuyết trinh thám. Hơn thế, nó còn là một cuốn tiểu thuyết trinh thám đặc biệt. Tính đến thời điểm này, Mật mã Da Vinci của tác giả Dan Brown đã nắm giữ vị trí bestseller liên tục 132 tuần tại Mỹ, được dịch sang 44 thứ tiếng, hơn 36 triệu bản sách đã được tiêu thụ và đang được dựng thành phim. Giới bản bắt đầu nhắc đến cuốn sách như một siêu phẩm của mọi thời đại.


5. Cô gái có hình xăm rồng (Stieg Larsson)

Một cuốn tiểu thuyết trinh thám thông minh đến nghẹt thở về những bí ẩn chết người, lịch sử một dòng họ, những câu chuyện tình và sự vận động ngầm của thế giới tài chính… tất cả quấn quyện vào nhau một cách kỳ dị.

Câu chuyện kể về một vụ mất tích đã xảy hơn hơn 40 năm trước, nạn nhân là Harriet Vanger người thừa kế của một gia đình giàu có ở Thụy Điển. Không tin vào sự thật là cháu gái mình bị mất tích, người chú 80 tuổi của cô quyết tâm đi tìm hiểu sự thật. Ông tìm và thuê được Mikael Blomkvist một phóng viên tâm huyết vừa bị vu oan về tội phỉ báng và một cô gái 24 tuổi tên Mikael Blomkvist, cô là một Hacker thiên tài thích xỏ xiên và xăm mình, cô được phân công làm trợ lý cho Blomkvist trong cuộc điều tra về vụ mất tích, và sau đó những câu chuyện kỳ lạ đã xảy ra với bộ đôi này sau họ khi bắt tay vào cuộc điều tra.

 Nguồn: Sachvanhoc

-----------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn

Tham gia cộng đồng Bookademy để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3  

 

Xem thêm

Một cuốn sách trinh thám tâm lý dành cho những ai thật kiên nhẫn mới đọc hết được. Trước đó đã có nhiều ý kiến khen chê về “Cô gái trên tàu” nên review của mình cũng chỉ mang tính tham khảo, các bạn nên cân nhắc thêm trước khi đọc nó. Hiếm có cuốn trinh thám nào viết dưới hình thức nhật kí mà thành công được như cuốn này. Tất tần tật mọi sự kiện, thời gian được phơi bày trong cuốn sách, thể hiện rõ lối sống cá nhân của nhân vật chính và những người liên quan. Tuy vậy, bạn đừng mong việc đọc nhật kí là thú vị. Dù tôi đã dành cả tuần để nghiền ngẫm nó nhưng hoá ra lại rất nhàm chán. Bởi trinh thám thì không thể trưng ra hết mọi góc tối và bản chất của sự việc được, quẩn quanh những chi tiết trong đó chỉ là một cô gái nghiện rượu và bê bối mà thôi. Sau cùng, khi mọi việc được sáng tỏ, phần hấp dẫn của câu chuyện mới lộ ra. Tôi không muốn khen cũng không muốn chê “Cô gái trên tàu”. Bởi tôi đã đọc hết sách và phần cuối đã cứu vớt sự kiên nhẫn của tôi rất nhiều. Nếu bạn chỉ đọc từ trang 351 trở lên đầu thì đây đúng là cuốn sách nhạt, nhưng từ sau trang 351 mọi chuyện trở nên hấp dẫn và li kì hơn, thật sự đủ để người đọc thót tim. Hãy cứ thử thử thách bản thân bằng một cuốn “được” chê nhiều hơn khen như “Cô gái trên tàu”, đó sẽ là trải nghiệm hay ho cho bạn đấy!

Lisbeth Salander là một cô gái trẻ và vô cùng cá tính. Một hình mẫu có thể nói là sống ngoài vòng pháp luật. Cô rất khó gần, tính tình xa cách và hầu như không thể hòa đồng với người khác, đồng nghiệp của cô ở an ninh Minlton không ai có thể gần gũi và hiểu cô, trừ ông giám đốc là người đã vì nể người bạn luật sư mà nhận cô vào như một nhân viên thời vụ. Từ một nhân viên tạp vụ photo, cô đã khiến cho ông giám đốc kinh ngạc vì tài năng của mình trong lĩnh vực công nghệ thông tin. Cô chính là một hacker cao thủ. Trong một lần làm nhiệm vụ điều tra cá nhân, Cô đã đi sâu vào đời tư của một nhà báo - Blomkvist . Từ đây, Mối liên hệ với nhà báo này đã theo cô dai dẳng. Cô bị cuốn vào cuộc điều tra cái chết 30 năm về trước của con gái gia đình Vanger, và người cha đã thuê nhà báo Blomkvist điều tra riêng về cái chết của con gái ông. Suốt trong quá trình điều tra, Lisbeth đã nảy sinh một tình bạn thân thiết với Blomkvist. Cả hai đã hợp thành một bộ đôi siêu đẳng cùng nhau khám phá ra bí mật của gia đình Vanger.Lisbeth chính là hình mẫu thám tử điều tra mà mình thích nhất. Cô luôn luôn độc lập khi hành động, luôn xem xét hậu quả mỗi khi quyết định một việc gì và cô không hề có ý định nhờ vả ai. Chính vì sự lầm lì và gan dạ khác thường mà cô đã vượt qua nghịch cảnh, mặc dù quá khứ luôn đeo bám cô. Quá khứ của cô sẽ được hé lộ vào tập tiếp theo - Cô gái Đùa với lửa.

Sau khi ép mình chui dưới hàng rào bảo vệ, Robert Langdort giờ đây đứng bên trong lối vào Hành Lang Lớn. Ông nhìn dõi vào miệng một hành lang dài, sâu như hẽm núi. Hai bên hành lang, những bức tường vút lên tới độ cao mười mét như tan biến vào bóng tối bên trên. Những bóng đèn bảo quản đỏ kệch hướng lên trên, tỏa ánh sáng mờ không tự nhiên lên bộ sưu tập kỳ vĩ gồm những tác phẩm của Da Vinci, Titian, và Caravaggio treo lơ lửng từ những dây cáp trên trần. Tĩnh vật, các cảnh tôn giáo và phong cảnh đẹp cùng với chân dung của các quý tôc và chính trị gia. Mặc dù Hành Lang Lớn cất giữ nghệ thuật Ý nổi tiếng nhất của Louvre, nhiều khách du lịch lại cảm thấy món quà gây ấn tượng nhất của cánh này, trên thực tế, lại là cái sàn gỗ nổi tiếng của nó. Được sắp đặt theo một thiết kế ngoạn mục mang tính kỷ hà với những lát gỗ sồi xếp chéo góc, mặt sàn tạo ra một ảo giác thoáng qua, một mạng lưới đa chiều mang lại cho du khách cảm giác là họ đang trôi trong phòng trưng bày trên một bề mặt thay đổi theo mỗi bước đi. Khi cái nhìn bắt đầu dõi theo đường ván lát, mắt Langdon bỗng dừng phắt trên một vật bất ngờ nằm trên sàn chỉ cách ông vài mét về bên trái, khoanh giữa dải băng đánh dấu của cảnh sát. Ông quay về phía Fache. "Có phải...một bức Caravaggio ở trên sàn không?" Fache gật đầu mà không cần nhìn, Bức tranh, Langdon đoán, đáng giá tới hai triệu đôla, mà nằm chỏng chơ trên sàn như một tấm quảng cáo vứt đi. "Thế quái nào mà nó lại nằm trên sàn như vậy?" Cũng giống như Harry Porter, Mật Mã Da Vinci không còn đơn thuần là một cuốn tiểu thuyết best-seller mà đã trở thành một hiện tượng văn hóa, là chủ đề của nhiều cuộc tranh luận gay gắt trên mạng internet. Thậm chí, cuốn sách này còn “kéo” những tác phẩm trước đây của Dan Brown với kết quả là đã bán được tổng cộng 7 triệu bản, mặc dù vào thời điểm phát hành trước đó, những tác phẩm này.

Một quyển sách cầm lên đọc rồi mà không thể bỏ xuống. Đây là một quyển sách có cái kết khiến mình suy nghĩ nhiều nhất từ trước đến giờ. Và cũng thật khó để truyền tải hết những suy nghĩ đó qua con chữ. Bài review này sẽ không giống như những bài review trước đó, mình sẽ không đề cập chi tiết đến bối cảnh vụ án hay tình tiết xoay quanh các nhân vật mà chỉ đơn giản là chia sẻ lại những cảm nhận còn đọng lại sau khi đọc xong.Trước tiên, về cốt truyện, ‘Phía sau nghi can X’ chưa thực sự hấp dẫn đối với mình nhưng bấy nhiêu đó cũng đã quá đủ với một tác phẩm trinh thám đan xen tâm lý xã hội. Lối viết của bác Higashino chầm chậm và hơi nhẹ nhàng. Đôi lúc có xuất hiện các tình tiết khiến mình cảm thấy không hợp logic lắm nhưng về cuối truyện, khi sự thật dần phơi bày thì bỗng nhiên những thứ phi logic trước đó trở nên hợp lý đến bất ngờ. Một tác phẩm trinh thám tiếp cận với cách thức thật kì lạ. Thường thì người đọc sẽ theo chân điều tra viên đi tìm ẩn số x, bóc trần chân tướng hung thủ. Nhưng không, vừa mở đầu ta đã có mặt ngay tại thời điểm xảy ra vụ án, ẩn số x đã lộ diện. Thế nên, cốt truyện hoàn toàn đổ về hướng thủ phạm. Nhà toán học đã tạo ra một bài toán khó để che giấu ẩn số x, buộc thám tử và các cộng sự phải tìm ra lời giải. Câu hỏi được đặt ra là việc nghĩ ra một bài toán vô cùng khó và việc giải bài toán đó, việc nào khó hơn?Nhưng, mô tả tội ác không phải điều hấp dẫn nhất ở đây, mà là những giằng xé trong nội tâm nhân vật. Mình hoàn toàn bị cuốn vào dòng chảy đó. Những nhân vật và những mối quan hệ bình dị. Thậm chí khi ẩn số x bị đánh tráo, mình đã nghĩ rằng nó nên là như thế. Có lẽ vì thế mà đến khi lật lại trang giấy, bí mật mới trở nên hấp dẫn đến như vậy. Aaaaa, Keigo chưa bao giờ khiến người đọc thất vọng cả. Phần mình thích nhất là những cuộc trò chuyện giữa nhà vật lí và nhà toán học, luôn là những cuộc đấu trí. Họ vừa là bạn bè nể trọng lẫn nhau, vừa là đối thủ ngang tài ngang sức. Câu trả lời của tôi là việc nghĩ ra bài toán đó khó hơn. Người giải bài toán sẽ phải luôn kính nể người đã nghĩ ra bài toán.... Thế còn bài toán P khác NP thì sao? Việc tự mình nghĩ ra lời giải và việc kiểm tra lời giải người khác đúng hay sai, việc nào đơn giản hơn? Đầu tiên anh tìm ra lời giải. Sau đó anh đi hỏi về câu trả lời của người khác.

Cuốn sách xoay quanh nhân vật Rachel Watson, một người thất bại trong cuộc sống, cô thất nghiệp, nghiện ngập. Tâm trí lúc nào cũng xoay quanh những kỉ niệm đẹp đẽ của quá khứ với người chồng cũ Tom. Hằng ngày, cô bắt chuyến tàu khởi hành lúc 8 giờ 4 phút sáng đi tới nội thành London, giả vờ như mình đang đi làm. Rachel thường xuyên theo dõi một cặp vợ chồng sống ở ngôi nhà số 15, cô rất ngưỡng mộ cuộc hôn nhân hạnh phúc giữa họ. Cô ám ảnh về cuộc sống của cặp đôi đến nỗi tự mình đặt tên cho cô vợ là Jess, người chồng là Jason. Không chỉ quan sát đời sống riêng tư của một gia đình lạ, Rachel còn xâm phạm vào hạnh phúc mới của người chồng cũ. Cô liên tục gọi điện làm phiền Tom và Anna ( vợ mới của Tom ) trong tình trạng say xỉn, không tỉnh táo. Luôn luôn giữ những ảo tưởng về một tình yêu với người chồng cũ. Một hôm, người vợ Jess mà bấy lâu nay cô hay quan sát đã mất tích ( tên thật là Megan ). Từ đó, cô tham gia vào công cuộc khám phá, tìm ra sự thật đằng sau vụ án bí ẩn của một người mà cô không hề quen biết Cuốn sách được kể theo ngôi kể thứ 1 dưới cái nhìn của ba người phụ nữ khác nhau Rachel, Megan và Anna. Nếu được theo chân Rachel, độc giả sẽ rất khó để có thể biết được liệu điều cô đang miêu tả có thực sự xảy ra hay đó chỉ là những ảo mộng cho những cơn say rượu đã gây nên. Điều này đã biến cô trở thành một unreliable narrator ( người kể chuyện không đáng tin cậy ) khiến cho trải nghiệm đọc trở nên “đau não” hơn rất nhiều. Cô Gái Trên Tàu là cuốn sách trinh thám có plot twist rất đỉnh, mọi thứ dẫn đến kết cục cũng khá chặt chẽ, có liên kết. Mặc dù sở hữu cốt truyện khá li kì, cuốn hút nhưng thật sự mình rất đau đầu khi đọc cuốn sách này. Tác giả Paula Hawkins dường như đã quá chú trọng vào việc miêu tả quá nhiều sự vật, sự việc, chi tiết không cần thiết trong hoàn cảnh, ngôi kể của các nhân vật. Điều này cũng chính là lí do có thể sẽ khiến cho nhiều độc giả nản hay bỏ cuộc khi đọc cuốn sách này nếu không kiên nhẫn đọc đến cùng. Vì vậy mình nghĩ cuốn sách có lẽ không phù hợp với những người không thích mạch truyện chậm rãi, lan man

Cuốn sách Sự im lặng của bầy cừu (tiếng Anh The Silence of the Lambs) lấy một hình ảnh ẩn dụ rất tuyệt vời để trở thành chìa khóa xuyên suốt. Một sĩ quan Starling mỏng manh phải liên tục cố tỏ ra mạnh mẽ, cố gắng tột cùng để cứu vớt những nạn nhân vô tội rất có thể sẽ trở thành những cái xác vô hồn trong mắt những tên giết người hàng loạt vô cảm, bệnh hoạn và mắc những căn bệnh trở ngại tâm lý (tâm thần, hoang tưởng…). Và khi làm được điều đó cũng là một cách để xoa dịu nỗi ám ảnh thời ấu thơ của cô, “làm cho đàn cừu im lặng”. Điều đáng buồn là không phải sự thông minh sắc sảo của cô sẽ giúp ích cho cô phá án, mà trái lại, cô cảnh sát FBI thực tập lại cần nhờ đến bộ óc của bác sĩ tâm thần Hannibal Lecter, một vị giáo sư đã từng giết 9 người để….ăn thịt họ. Một con cừu non nớt luôn luôn phải cảnh giác với một con sói già không còn gì để mất. Cuộc trò chuyện giữa họ thực chất là canh bạc đấu trí giữa 2 lực lượng, không hẳn là thiện và ác, không phải là tốt và xấu, mà đơn giản là một trò chơi. Trong cái trò chơi trí tuệ ấy, có một kẻ luôn xem những nạn nhân vô tội chỉ là những quân cờ, tốt thí. Không cần nói thêm, kẻ đó chính là bác sĩ tâm thần Hannibal Lecter Hannibal Lecter là ai – Là giáo sư ăn thịt người điên loạn hay chỉ là một nạn nhân của một môi trường độc hại? Bác sĩ Hannibal Lecter xuất hiện trong tác phẩm của Thomas Harris lần đầu tiên trong tác phẩm Rồng Đỏ (Red Dragon) vào năm 1981. Khi đó gã vốn là một bác sĩ tâm thần chuyên chữa trị căn bệnh điên loạn cho những bệnh nhân của mình, và sau này biến đổi, có sở thích bệnh hoạn là ăn thịt người. Người đầu tiên phát hiện ra Hannibal biến chất là Will Graham, kẻ mà sau này bị Lecter hành hạ thừa sống thiếu chết. Phải nói thêm, nếu không đánh giá bác sĩ Lecter bằng những hành vi của mình, chỉ xét riêng bộ óc của hắn, thì có thể nói gã cực kỳ thông minh. Bằng chứng đơn giản nhất là khi vụ án lột da người mà Starling đang điều tra, chỉ xem qua những án mạng bị treo cổ, bác sĩ Lecter đã phán đoán rằng gã giết người hàng loạt kia có hẳn một ngôi nhà hai tầng! Jack Crawfod giải thích về phán đoán này: ” hai nạn nhân đã bị treo cổ, đúng không? Vết dây rất rõ, trật xương cổ, rõ ràng là đã bị treo. Và như bác sĩ Lecter đã biết từ kinh nghiệm bản thân, treo cổ người khác khi bị chống cự là vô cùng khó khăn. Người ta vẫn thường tự treo cổ vào nắm đấm cửa. Ngồi xuống để tự treo mình lên, chuyện ấy dễ thôi. Nhưng rất khó để treo người khác lên, kể cả khi họ đã bị trói, họ vẫn tìm được cách cho chân xuống dưới nếu chân có thể tìm thấy bất cứ điểm tựa nào. Thang cũng làm cho người ta sợ. Nạn nhân sẽ không trèo lên thang khi bị bịt mắt và chắc chắn họ sẽ không trèo nếu nhìn thấy thòng lọng. Cách để làm chuyện đó là dùng cầu thang…” Chỉ một chi tiết nhỏ thôi cũng đủ để khắc họa gã bác sĩ tâm thần. Bill bò mộng từng là bệnh nhân của gã, tương tự như Rồng Đỏ. Tuy nhiên điểm khác biệt ở đây là Lecter không biết địa chỉ của gã bò mộng nhưng vẫn đủ sức đoán biết được gã sống ở đâu & làm thế nào để bắt hắn. Nhưng gã không lộ thông tin đó ra ngay, mà gã bắt Starling phải suy nghĩ, phải tự tìm ra được, trong khi mạng sống của nạn nhân mới nhất bị mất tích, đang đong đếm từng giờ! Gã thông minh, không thể phủ nhận. Còn gã có thực sự bị tâm thần, bị điên loạn và đam mê trò chơi đấu trí? Rõ ràng người bình thường sẽ không hành động như hắn, ngồi tù rồi vẫn còn dám chơi trò đu dây với FBI. Thế nhưng, nếu độc giả suy xét kĩ lưỡng hơn, có thể chúng ta sẽ lại có thêm một góc nhìn mới. Bị Will Graham phát giác Lecter là gã giết người hàng loạt, nhưng sẽ không chấn động bằng việc gã thực ra ĂN THỊT NGƯỜI sau khi giết họ. Và vì biểu hiện như thế, thay vì ngồi tù hoặc lên ghế điện, gã được đặc cách ở một nơi cẩn mật hơn, một bệnh viện còn nghiêm ngặt hơn cả nhà tù, nhưng ít nhất gã chỉ có một mình, đủ an toàn để tránh né những kẻ mà gã sẽ toi đời nếu đối mặt, và quan trọng hơn, gã có cơ hội để đào thoát, khi thời cơ đến Và sau khi vụ Bill Bò Mộng kết thúc, độc giả có thể sẽ đồng ý với quan điểm của người viết, rằng Hannibal không điên một chút nào. Hắn cắn người, cố tỏ ra hung dữ, lâu lâu lộ một chút thông tin cho những người có thành ý, tất cả hành vi của hắn, đều cố ý để người ta nghĩ hắn điên mà thôi! Vậy tại sao hắn phải giả điên? Hãy quay trở về quá khứ, thời điểm bác sĩ Lecter vẫn còn có những bệnh nhân điên loạn mà ông phải điều trị hằng ngày. Một môi trường mà ông có vài tên giết người hàng loạt bệnh hoạn. Kẻ thì sẵn sàng nhét bọ vào nạn nhân, lột da lên để làm thú vui. Kẻ thì ám ảnh bởi quỷ lửa, sẵn sàng thiêu chết bất cứ ai. Và Hannibal phải trò chuyện với những con thú dữ này! Một môi trường độc hại như vậy, nếu không khiến ta điên lên mới là lạ. Hannibal không hẳn là điên, là ông đã tạo vỏ bọc cho mình như vậy. Bởi chỉ có giả vờ điên, mới tiếp cận được với tâm hồn của những kẻ bị tâm thần ấy, không phải để chữa trị, mà là để chiếm quyền điều khiển! Điên thì không, nhưng độc ác có thừa! Một Hannibal Lecter như vậy thật sự đáng sợ, nếu thoát ra ngoài xã hội thì hậu quả thật khôn lường. Và như chúng ta đều biết, để độc giả khỏi đoán già đoán non, cuốn sách thứ 3, series về Hannibal Lecter, nhà văn Thomas Harris đã làm sáng tỏ điều này. Một Hannibal tàn ác mới thực sự trỗi dậy, và Sự im lặng của bầy cừu mới chỉ là khởi đầu!

“Cô gái trên tàu” không thực sự là một tác phẩm trinh thám xuất sắc với những chi tiết giật gân,lôi cuốn mà mang đậm màu sắc tâm lý tội phạm.Câu chuyện được kể dưới góc nhìn của 3 người nhân vật có hoàn cảnh và cuộc sống tưởng chừng không hề liên quan nhưng lại có một sợi dây liên kết bí ẩn được Paula Hawkins khéo lồng ghép vào một vụ mất tích bí ẩn... Câu chuyện xoay quanh nhân vật chính Rachel Watson,một người phụ nữ yếu đuối đã li hôn,thất nghiệp và nghiện rượu.Vì hơi men cô đánh mất bản thân-một bản thân xinh đẹp,thông minh.Vì hơi men cô đánh mất công việc,vì hơi men cô không thể điều khiển bản thân và mất đi những kí ức của chính mình.Để che giấu việc mình bị đuổi khỏi công ti,hàng ngày cô lên chuyến tàu khởi hành lúc 8 giờ 4 phút tới London,giả bộ như đang đi làm.Trên con đường cũ kĩ,hơi người chật chội xô đẩy,cô cảm nhận ở đó những âm thanh quen thuộc,lướt qua ngôi nhà ngày xưa của cô và chồng cũ.Một công việc yêu thích thường nhật của cô là quan sát tô vẽ lên cuộc sống của cặp vợ chồng hạnh phúc Jess và Jason cách đó vài căn.Rachel luôn tưởng tượng ra cuộc sống viên mãn của họ như một cách phủ nhận thực tại thối nát của cô lúc này. Thế rồi một buổi sáng nọ,cô gái trẻ Megan – người con gái tên Jess trong cặp đôi hoàn hảo tưởng tượng,mất tích.Mọi sự đã thay đổi,những méo mó và rạn vỡ trong hình tượng không tì vết mà cô dựng lên đã dần được phơi bày.Rồi với một trí nhớ chẳng có chút kí ức nào liên quan,cô quyết định dấn thân vào vụ án mà cô dối mình là một phần của câu chuyện. Tâm lý nhân vật được xây dựng một cách hoàn hảo,miêu tả cảm xúc chân thật có chiều sâu.Các sự kiện được lồng ghép, đan chéo vào nhau, kí ức bị bóp méo, hư thực lẫn lộn. Sự thật không bị lật ngửa một cách đột ngột mà được tháo gỡ từ từ từng chút từng chút.Nhưng có lẽ cũng bởi vậy mà nhiều đoạn khiến mình cảm thấy khá chán vì mạch truyện chậm đến không ngờ. “Cô gái trên tàu” có thể là một cuốn sách không quá tệ để đọc,trải nghiệm.

Cuốn Cô Gái Trên Tàu này mua lại của Châu Minh Ảo vào năm 2015 hay 2016 gì đó, lâu quá không nhớ nổi. Từ lúc mua cũng cố gắng lắm luôn nhưng vẫn không sao đọc hết. Đến hôm nay xem xong cuốn này một phần là đọc còn một phần là nhờ nghe audio. Thú thật mà nói nếu không có audio thì không biết thời bá lũy nào mới cày xong. Một câu chuyện chán ngắt, một dàn nhân vật còn chán hơn. Bà Rachel thì nát rượu, sống những ngày cay đắng vì bị chồng bỏ và mất việc. Con Anna tuesday giật chồng người khác, và cho tới tận hết truyện nó vẫn không có xíu áy náy gì về việc phá hoại gia đình người khác. Dĩ nhiên nó không cảm thấy có lỗi vì nó viện cho mình một lý do đường hoàng là cứu Tom khỏi cuộc hôn nhân bất hạnh. Còn con Megan thì còn vô sĩ hơn con Anna. Nếu Anna phỉnh phờ bản thân là vì yêu Tom, vì muốn anh thoát khỏi con vợ nghiện rượu thì con Megan chen chân vào một gia đình đang hạnh phúc. Nó ban đầu ngoại tình chỉ muốn vui chơi qua đường, tận hưởng cảm giác được đàn ông tâng bốc, vây quanh xun xoe nhưng sau đó sự xun xoe đó nhạt dần thì nó trở nên cay cú. Thế là nó muốn làm cho hả dạ. Thật là 1 con đàn bà kinh tởm. Và dĩ nhiên cái thằng đàn ông chết bầm được 3 con đàn bà mê mệt như điên càng tởm lợm. Nói chung, cái kết phần nào trọn vẹn nhưng tôi lại không thoã mãn lắm. Cái kiểu thế nào nhỉ? Rachel để bản thân ngày càng bê tha chỉ vì 1 thằng như Tom thì không đáng,nên thấy bực bực. Còn về vụ vã mặt Anna thì chưa sảng lắm. Anna giật chồng người khác cho đã,cứ tưởng là của ngon của béo bở ai ngờ là đồ ôi thiu rác rưởi. Đáng đời! Mặc dù thấy đáng đời thiệt nhưng vẫn chưa hả giận. Còn con Megan thì đùa với lửa, không lượng sức mình nên bị lửa thiêu cũng đáng kiếp,nhưng vẫn giống trường hợp Anna cái sự đáng kiếp này cũng không khiến tôi sảng khoái cho lắm. Nói chung, truyện này không phải gout của tôi nên tôi chả thấy hay ho gì.

Chẹp, trước giờ mình đọc sách, buồn có, vui có, hứng thú có, ngán ngẩm có, nhưng nói thật là chưa bao giờ đọc cuốn nào khiến mình điên tiết lồng lộn như Cô gái trên tàu. Một cuốn sách mà mình không ưa hầu hết các nhân vật, đặc biệt là nhân vật chính. Cô gái trên tàu xoay quanh về Rachel Watson, một người phụ nữ độc thân, nghiện rượu và thất nghiệp. Hằng ngày, cô thường lên chuyến tàu khởi hành lúc 8 giờ 4 phút tới nội thành London, cảm nhận những âm thanh thường nhật quen thuộc, quan sát các cặp đôi và tô vẽ lên cuộc sống của họ bằng những gam màu tươi sáng của cuộc sống tiền li hôn đẹp đẽ của cô. Thế rồi một buổi sáng nọ, cô gái trẻ Megan – người con gái trong cặp đôi hoàn hảo tưởng tượng, mất tích. Mọi sự đã thay đổi, những méo mó và rạn vỡ trong hình tượng không tì vết mà cô dựng lên đã dần được phơi bày. Và dường như trong giây phút mụ mị vì men say, Rachel đã trông thấy điều gì đó – thứ có thể phát hiện chân tướng vụ việc gần như là lập tức. Cô gái trên tàu được ghi chép dưới dạng nhật ký, qua lời kể của ba người phụ nữ trong truyện. Bởi vậy, nó không thực sự là một cuốn tiểu thuyết trinh thám hành động giật gân mà thiên về diễn tả tâm lý con người. Cách kể chuyện tương đối mới mẻ này đã truyền tải một cách chân thực những thay đổi trong tâm trí và hành vi của các nhân vật. Tuy nhiên, vì những sai khác trong thời gian và nhân vật nên khi đọc đôi chỗ làm mình bối rối, nếu không thực sự tập trung thì khó có thể nắm bắt liền mạch câu chuyện. Rachel, Anna và Megan, tưởng không liên quan mà lại tương giao một cách lạ kỳ. Rachel là nhân vật chính của truyện, được tác giả giành thời gian khai thác nhiều nhất. Cô nghiện rượu, yếu đuối thất bại trong hôn nhân và thảm bại trong cuộc sống. Vì hơi men, cô mất chồng. Vì hơi men, cô mất việc. Vì hơi men, cô mất luôn cả những mẩu ký ức của chính bản thân mình. Nói Rachel đáng ghét thì cũng hơi quá, nhưng đúng đây là một kiểu nhân vật gây khó chịu. Mọi khó khăn trong cuộc sống của cũng cô không đủ cho mình để có thể đồng cảm với nhân vật này. Bởi mình ghét bợm nhậu lắm, giời ạ. Rachel yếu đuối và nhu nhược. Điều duy nhất khiến nhân vật này đáng yêu hơn một tẹo đó là sự tử tế. Tuy nhiên, đôi khi sự tử tế này lại trở thành tọc mạch, lại càng khiến mình mệt mỏi hơn. Với trí nhớ bập bõm của mình, cô nàng đã quyết định dấn thân vào một vụ án mà cô cho rằng mình quan trọng. Cô bất chấp việc lừa dối từ lần này tới lần khác để có thể “trở thành một phần của câu chuyện”, mặc kệ luôn cả những thương tổn mà những lời nói dối ấy có thể gây ra đối với gia đình nạn nhân. Còn Anna và Megan, hai nhân vật tiếp theo trong bộ ba quyền lực. Cả hai đều xinh đẹp, bản lĩnh, có khao khát chiếm hữu và chưa bao giờ hài lòng với cuộc sống hiện tại. Dù được tác giả giành thời gian ít hơn, song vẫn đủ tạo nên sóng gió và gây ấn tượng mạnh mẽ cho bản thân mình (cơ mà chủ yếu là ác cảm, hihi). Phần đầu sách tác giả chủ yếu đi sâu vào miêu tả tâm lý, cho nên đôi chỗ khiến mình hơi buồn ngủ. Thêm cả vụ khó ở về nhân vật chính nữa nên thật sự chỉ muốn vứt xó đọc cuốn khác thôi. Tuy nhiên càng về sau, khi màn sương phủ lên ký ức của Rachel đã tan dần, mạch truyện ngay lập tức được đẩy lên cao trào, khiến mình không khỏi hứng thú, đọc liền tù tì hết sạch sành sanh luôn. Nhìn chung, Cô gái trên tàu đã làm tốt phần việc của một câu chuyện trinh thám. Đủ yếu tố bất ngờ và hồi hộp, đặc biệt là những cao trào ở phần cuối truyện. Miêu tả diễn biến tâm lý nhân vật xuất sắc, có chiều sâu. Dẫu thế, như đã nói ở trên, mình không ưa hầu hết các nhân vật trong này, trinh thám cũng không phải là thể loại yêu thích của mình nữa. Mạnh dạn cho 6/10, nha.

Vâng lại là tôi, con người mà sách hết trend từ lâu lắm rồi mới lôi ra đọc. Chờ duyên thì nó lâu vậy là đúng rồi. Mỗi tội duyên hơi mỏng... Chuyện kể về một cô lúc nào cũng khướt khượt, thường xuyên đi tàu và ngắm nhìn mọi thứ qua khung cửa sổ. Chuyện chẳng có gì đáng nói cho đến khi cô chứng kiến một sự kiện rất đỗi hệ trọng về một gia đình cô quen biết. Lời kể của một người say, đáng tin hay đáng ngờ? Liệu chính cô có nên tin bản thân mình không? Cuối cùng chuyện gì thực sự đã xảy ra? Bắt đầu đọc The girl on the train lúc 5r sáng và kết thúc ngay trong ngày với tốc độ thần sầu, tuy vậy tốc độ chả chứng minh được điều gì hay ho ở đây. Nếu không đọc trước về chuyện Rachel sẽ nhìn thấy một chuyện gì đó "tệ" khi ngồi trên tàu, chắc là mình không bao giờ đủ kiên nhẫn để theo được mạch truyện từ đầu cho đến khi điều mấu chốt đó xảy ra. Mình không phải fan của trinh thám, logic cũng chỉ ở mức bình thường nhưng có lẽ do xem quá nhiều phim nên những tình tiết hay twist ở cuốn này không thực sự khiến m thoả mãn lắm nếu không muốn nói là đã đoán được 7 8 phần. Chuyện cú twist có làm cho độc giả bất ngờ và hứng thú hay không có lẽ là điều mấu chốt nhất ở cuốn này. Gần như là tiên quyết, nếu như bạn thấy twist hay, bạn sẽ thấy đọc cuốn này đáng. Còn không, khả năng bạn sẽ như m, cảm thấy cuốn sách có phần lê thê. (Lê thê thực sự chứ không phải vì ít tình tiết hay tập trung nhiều vào tâm lý. Lê thê theo kiểu vừa đọc vừa không biết mình đang đi đến đâu nữa vậy)

“Sự im lặng của bầy cừu” xoay quanh cuộc điều tra của Clarice Starling - một nữ nhân viên tập sự FBI(Cục điều tra liên bang Mỹ) về vụ giết người hàng loạt. Sau khi tìm thấy thi thể của những nạn nhân, da trên cơ thể họ không còn nguyên vẹn, đều bị tên hung thủ lột ở những vị trí khác nhau. Qua hành vi man rợ đó, người đọc sẽ được Clarice dẫn đến một câu chuyện hoàn toàn khác giữa cô và một vị bác sĩ tâm lý cực kì thông minh - Hannibal Lechter, vị bác sĩ này cho Clarice những thông tin hữu ích về Bill Buffalo - biệt danh FBI đặt cho tên giết người hàng loạt, nhưng ông ta cũng là một tên ăn thịt người cực kì nguy hiểm. Tác giả thật sự lôi cuốn người đọc bởi sự hiểu biết và khả năng tư duy của mình trong lĩnh vực điều tra tội phạm. Những vụ án đề cập đến trong “Sự im lặng của bầy cừu”, được Thomas Harris mang vào từ những vụ án có thật, kinh khủng nhất xảy ra ở Mỹ những năm đó. Với cách hành văn quá mạch lạc và trôi chảy, Thomas Harris đã kể ra những câu chuyện khác nhau nhưng chúng không hề bị rời rạc. Song song với tiến trình điều ra và cuộc thẩm vấn bác sĩ Lechter. Người đọc vẫn thấy được tên tội phạm man rợ ấy đang tiếp tục công việc của mình. Cuộc truy bắt lên đến đỉnh điểm khi hắn quyết định ra tay với nạn nhân mới. Con gái của bà Thượng nghị sĩ. Lúc này thì Clarice và bác sĩ Lechter đã có một mối liên hệ kỳ lạ và Clarice dần dần bộc lộ bản thân mình trước Lechter là một người đang cố gắng thoát ra bóng tối của sự sợ hãi vì những ký ức thuở nhỏ của mình, để đổi lấy những thông tin về tâm lý bệnh hoạn của Bill Buffalo. Cũng từ đó, Clarice quyết tâm phải giải cứu bằng được con gái của bà Thượng nghị sĩ, bởi cô sợ rằng nếu không thành công thì suốt đời sẽ phải chung sống với những ám ảnh, những tiếng kêu thảm thiết của bầy cừu. Kết lại ở việc sử dụng trí thông mình, một bộ óc siêu phàm và những thủ đoạn hết sức tàn bạo của mình, Lechter đã trốn thoát khỏi nhà tù và trở thành một mối nguy hại hàng đầu cho xã hội. Một cái kết mở rất đáng sợ. “Sự im lặng của bầy cừu” tập hợp những tình huống làm người đọc gần như nghẹt thở, những hình ảnh đi sâu vào tâm lý nhân vật, những cuộc gặp gỡ tình cờ của những con người thật sự tài giỏi. Với những độc giả yêu thích truyện trinh thám, kinh dị thì có lẽ “Sự im lặng của bầy cừu” là cuốn sách không thể bỏ qua. Nhưng như thế không có nghĩa là không phù hợp với những độc giả không yêu thích thể loại này, nếu muốn thử một thể loại mới, thì có thể bắt đầu từ đây… với những nỗi ám ảnh hoàn hảo.