Mở một trang bất kì của Yêu những điều hoàn hảo đọc thử thôi cũng có thể khiến tôi thốt lên trong đầu: “Đây đích thị là những điều mình đang cần!” .Đây sẽ là cuốn sách không chỉ dành cho tôi, cho những người ai đang gặp vấn đề trong cuộc sống mà dành cho tất cả mọi người. Nó không dạy bạn cách làm giàu từ hai bàn tay trắng, nó sẽ dạy bạn làm giàu tình thương trái tim mình. Nó không dạy bạn trở nên thông minh hơn, ghi nhớ tốt hơn mà dạy bạn suy nghĩ thông suốt, nhìn nhận mọi thứ một cách trân trọng nhất. Nó không dạy bạn làm thế nào để trở nên hoàn hảo vì bởi lẽ trên thế giới này có thứ gì thực sự là hoàn hảo không?

Ngẫm lại cuộc sống của chính mình, ta sẽ nhận thấy rất nhiều điều không hoàn hảo. Trước hết, chỉ nhìn vào bản thân mình thôi ta đã cảm nhận được nhiều thiếu sót rồi: lời nói và hành động mâu thuẫn với nhau, vụng về trong những mối quan hệ xã hội, chuyện học hành, công việc không suôn sẻ như ý muốn. Chưa kể đôi khi ta còn khiến người khác tổn thương, thậm chí còn làm những việc khiến bản thân cảm thấy tội lỗi và hối hận. Và khi nhìn vào những người thân trong gia đình, bạn bè, đồng nghiệp, ta cũng nhận thấy những điều không-hoàn-hảo tương tự như vậy.

Nhưng dù đang sống giữa thế gian đầy rẫy những điều không hoàn hảo, ta vẫn không thể ngừng yêu thương chính những điều không hoàn hảo ấy…

1. Yêu bản thân: Như người mẹ bảo vệ đứa con duy nhất của mình.

Đại đức Hae Min chọn chủ đề “Yêu bản thân” để mở đầu cuốn sách có lẽ muốn cho chúng ta thấy rằng: Hóa ra mọi thứ công việc, học tập, gia đình, các mối quan hệ,…mà chúng ta vẫn ngày ngày tốn công sức quan tâm, lo lắng, mệt mỏi không phải là việc đầu tiên chúng ta cần làm trong cuộc sống. Để bắt đầu mọi thứ, bạn cần phải yêu bản thân mình trước.

Khi bạn tự biết trân trọng bản thân

Thế gian cũng sẽ bắt đầu trân trọng bạn

Mỗi phần của cuốn sách đều được bắt đầu bằng những câu chuyện do Đại đức từng trải qua. Trong “Yêu bản thân”, Đại đức đã kể hai câu chuyện mang thông điệp: “Đừng sống quá hiền lành” và “Chỉ cần bạn tồn tại là đã đủ rồi”. Có lẽ đến đây nhiều bạn sẽ thắc mắc sống hiền lành cũng là một điều sai sao? Sống hiền không sai nhưng sống mà cứ thuận theo ý kiến người khác để vừa lòng họ, không dám nói lên ý kiến của mình, kìm nén cảm xúc của mình để rồi đôi khi ta cảm thấy oan ức, khốn khổ và tự công kích chính bản thân mình. Để thay đổi, chúng ta cần phải sống hiền lành với bản thân mình trước khi hiền lành với người khác, đừng ngần ngại bộc lộ suy nghĩ và cảm xúc của mình với đối phương, đừng sợ việc đó sẽ khiến đối phương ghét bạn vì có lẽ họ cũng muốn biết cảm nhận của bạn là như thế nào đấy.

Tôi nghĩ chắc không ít người giống tôi cảm thấy ngưỡng mộ những bức ảnh, những dòng trạng thái của người khác trên mạng xã hội về cuộc sống vui vẻ, về những thành tựu họ đạt được và nhìn lại bản thân mình kém cỏi khi không thể được như thế. Những lúc như vậy tôi cảm thấy chán nản với bản thân, trách móc mình thiếu sót quá nhiều thứ. Nhưng tôi cũng đâu có biết rằng, cuộc sống của mình hiện tại cũng có nhiều điều để tự hào lắm chứ, được gia đình yêu thương, có bạn bè bên cạnh cùng nhau nói chuyện, có cả những người lạ muốn chia sẻ với tôi khi họ gặp khó khăn. Cuộc sống của tôi và có lẽ cả của bạn nữa, tuy không thực sự xuất sắc nhưng nó vẫn đáng quý. Vì chỉ cần bạn tồn tại thôi là đã đủ rồi. Giống như có hàng vạn ngôi sao trên bầu trời kia, có ngôi được đặt tên một cách mĩ miều và được nhiều người nhắc đến,  cũng có ngôi chỉ được ký hiệu bằng các chữ và số. Suy cho cùng thì là ngôi sao nào đi chăng nữa thì đều tỏa sáng trên bầu trời và là một thực thể trong vũ trụ bao la này.


2. Những mối quan hệ: Như hai vầng trăng đêm rằm soi sáng cho nhau.


Một mối quan hệ sẽ trở nên xấu đi khi ta đặt kì vọng quá cao ở đối phương rồi nhận ra sự đáp lại từ đối phương không được như mình nghĩ. Và khi đó ta cảm thấy có chút chạnh lòng và hơi oan ức, nhưng cảm xúc ấy lại không giống như sự giận dữ để có thể trực tiếp thể hiện mà ta lại chỉ có thể giữ trong lòng và mong rằng đối phương có thể hiểu được. Cứ dần dà như thế, sự hiểu lầm, sự im lặng sẽ trở nên nặng nề hơn và biến thành liều thuốc độc cho mối quan hệ đó. Giải pháp là nếu chúng ta thực sự trân trọng mối quan hệ nào đó thì đừng sợ đối phương buồn hay phật ý khi mình nói lên cảm nhận, suy nghĩ của mình. Còn khi người đó không chịu chấp nhận suy nghĩ của bạn hay muốn lắng nghe từ bạn, thì rõ ràng bạn cần phải xem xét lại mối quan hệ này. Ngoài ra, chúng ta cần phải biết thông cảm và đặt mình vào hoàn cảnh của người khác, không nên áp đặt suy nghĩ của mình vào mọi chuyện. Nếu bạn giống một kẻ độc tài thì bạn sẽ chẳng giữ mối quan hệ nào lâu dài đâu.

Khi mối quan hệ giữa bạn và ai đó nảy sinh vấn đề, đừng chỉ nhẫn nhịn

Mà hãy thừa nhận và chấp nhận sự thật rằng mình và đối phương khác nhau.

Nếu chỉ lẳng lặng nhẫn nhịn bạn sẽ không tránh khỏi ấm ức với suy nghĩ mình mới là người đúng

Rồi bạn sẽ dễ nổi giận vì không thể làm theo ý mình.

Đến hai anh em sinh ra và lớn lên dưới cùng một mái nhà còn có thói quen và sở thích khác nhau.

Đừng chỉ cố điều khiển mọi thứ theo ý mình mà hãy biết chấp nhận sự khác biệt.

3. Sự đồng cảm – Nếu bạn yêu thương ai đó, hãy cố gắng chịu đựng đến cùng

 Trong phần này tôi có học được bài học là: Sự đồng cảm có nghĩa là cùng chung cảm xúc với ai đó. Tức là mình cảm nhận được nỗi vui buồn của họ và ở bên cạnh họ vỗ về. Nếu chúng ta chưa từng được trải qua cảm xúc ấy, không hiểu hết được cảm giác mà họ đang chịu đựng thì chỉ cần yên lặng lắng nghe họ thôi. Sự đồng cảm gắn liền với lắng nghe đấy. Khi ai đó nói, chúng ta hãy lắng nghe họ, nhìn vào mắt họ và cảm nhận, đơn giản chỉ thế thôi nhưng họ sẽ cảm thấy mình được trân trọng và cảm kích ta rất nhiều.

Vì trong mỗi chúng ta đều có những tổn thương

Nên ta mới có thể ôm ấp võ về những tổn thương của người khác.

Vì chính bản thân ta từng thiếu sót , và ngay lúc này đây ta vẫn còn thiếu sót

Nên ta mới có thể tha thứ và bao dung cho những sai lầm của người khác.

Mong cho những thương tổn trong mỗi chúng ta sẽ trở thành hạt giống từ bi hướng về những người khác…



4. Dũng khí – Như ánh sáng lóe lên trong tăm tối

 Đối với tôi, đây có lẽ là phần yêu thích nhất của cuốn sách. Đơn giản vì đó cũng chính là vấn đề tôi đang gặp phải chăng? Tôi đã từng tưởng tượng tôi sẽ làm rất nhiều thứ nhưng đến lúc có cơ hội tôi lại cảm thấy mình chưa sẵn sàng, mình chưa đủ khả năng và thế là tôi "skip". Để rồi trong đầu cứ có suy nghĩ là mình kém cỏi, bla vân vân và quay về đúng chủ đề đầu tiên là thành ra không trân trọng bản thân mình, để mình nhụt chí. Do đó khi đọc đến chủ đề này, tâm trí tôi đã được khai thông rất nhiều.  Nó cổ vũ mình hãy làm những thứ mình thích và tiếp thêm cho mình dũng khí không sợ thất bại để sống cuộc đời riêng mình, không phải cuộc sống của ai, vì hiện tại mà không phải một tương lai mình chẳng hề biết là những việc mình làm mà mình không thích ngày hôm nay có giúp mình thực hiện ước mơ xa vời nào đó không.

Nếu bạn không nỗ lực tìm hiểu xem mình muốn gì

Thông qua những trải nghiệm đa dạng

Mà chỉ làm theo người khác

Bạn sẽ chọn những ngành nghề có tỷ lệ cạnh tranh cao.

Sau nhiều năm khổ nhọc chuẩn bị thi cử mà kết quả không được như ý

Bạn sẽ cảm thấy tuyệt vọng và mất phương hướng vì chưa từng nghĩ đến con đường nào khác trong nhiều năm.

Đừng quên trên đời này có hơn một vạn loại nghề nghiệp.

Mong bạn sẽ thoát khỏi cái khung mà cha mẹ, xã hội đã sắp đặt

Và tạo ra con đường riêng của mình. Đó chính là thành công.

5. Gia đình – Tình yêu đầu tiên của tôi, vết thương đầu tiên của tôi

Ở phần này không chỉ dừng lại việc con cái phải báo hiếu cha mẹ, phải hiểu cho cha mẹ đâu. Đại đức đã nói thêm những vấn đề khiến mối quan hệ giữa các thành viên trong gia đình bất hòa với nhau như: Cha mẹ lầm tưởng sự áp đặt đối với cuộc sống con cái mình là sự hi sinh khiến con cái trở lại oán trách; Hãy dành tình yêu cho con bằng hành động và đừng khiến con nghĩ rằng mình phải trở thành người như thế nào thì mới được bố mẹ yêu thương,...Gia đình là một phần thiêng liêng trong mỗi chúng ta và là nơi chúng ta tìm về, chỉ là trong suy nghĩ thôi cũng khiến lòng ta cảm thấy nhẹ nhõm và bình yên. Vì thế, những người trong gia đình càng phải cần hiểu nhau và trở thành chỗ dựa cho nhau nhiều hơn.

Khi lòng tự trọng của bạn chạm đáy, hãy luôn nhớ rằng

Mình vẫn là người quan trọng đối với gia đình và bạn bè.

Mình vẫn có thể cống hiến cho xã hội,

Giá trị bản thân mình sẽ không bị định đoạt chỉ bởi đánh giá của vài người.

Mình tin rằng dù mất thời gian đi chăng nữa,

Mình nhất định sẽ gặp được những người yêu quý và tin vào năng lực của mình.

 6. Chữa lành – Đối diện với ánh mắt của lòng từ bi

Trong cuộc đời, chắc hiếm ai không có cảm giác ghét một ai đó, một người mình không thể tha thứ, một người đã gây ra cho mình quá nhiều thương tổn. Nhưng có bao giờ chúng ta thử ngồi nhìn lại xem họ cũng có những đớn đau gì trong lòng chưa, bởi có thể chính những vết thương lòng đó là nguyên nhân dẫn đến việc họ làm tổn thương đến người khác. Chữa lành rốt cuộc là sự tháo bỏ những mối khúc mắc trong lòng mình và thấu hiểu được nỗi đau của người khác. Có thể những tổn thương trước đây quá lớn khiến ta không thể tha thứ cho người kia một cách dễ dàng và hoàn toàn, nhưng dần dần từng chút một hiểu hơn về họ thì gánh nặng của nỗi oán ghét sẽ cũng vơi bớt đi. Còn đối với những lo lắng trong đời sống khiến ta cảm thấy tuyệt vọng thì có thể là do chúng ta suy nghĩ quá nhiều hoặc bận tâm quá mức những lời nói, hành động của người khác. Những lúc như thế hãy cố gắng ngủ một chút, đi dạo, làm những điều mình thích mà bấy lâu nay mình chưa có dịp hoặc đơn giản là ngắm nhìn những gì đó đẹp đẽ, nói chuyện với người nào đó vui tính thì cảm xúc lo âu ấy sẽ dần tan biến.



7. Bản tính – Lòng thức tỉnh giữa thanh tịnh

Đối với phần này thì tôi cảm thấy mình cần đọc nhiều lần, trải nghiệm nhiều hơn thì mới có thể thấm được những lời dạy của cuốn sách, có lẽ mỗi người sẽ tự chiêm nghiệm theo cách khác nhau. Vì đây là cuốn sách được viết bởi người xuất gia tu hành nên sẽ có những ý tứ liên quan đến Phật pháp. Quá trình tu hành của con người một mặt nào đó cũng chính là đi tìm bản chất con người và thế giới sự vật. Cuốn sách này hướng đến tất cả mọi người nên sau cùng là muốn nhắn nhủ ta phải lắng nghe và thành thật với bản thân mình, suy nghĩ đơn giản đi và nhìn nhận vấn đề, cuộc sống một cách khách quan hơn.

Khi bị mắc kẹt trong những suy nghĩ

Bạn sẽ không thể nhìn thấy người đối diện hoặc khung cảnh trước mình.

Ngược lại, nếu bạn để ý và ngắm nhìn những thứ đang ở trước mắt

Tâm trí bạn sẽ thoát khỏi những suy nghĩ đang bủa vây xung quanh.

Thay vì cố xua hết những suy nghĩ đi hãy nhìn thật kỹ những thứ đang hiện hữu trước mắt bạn.

Tâm trí bạn đã về với hiện tại không chút mông lung rồi đấy.

8. Chấp nhận – Chấp nhận chính bản thân như mình vốn vậy

Đây là phần cuối cùng của cuốn sách. Theo như tôi hiểu thì phần này được xếp cuối cùng như tác giả muốn khuyên chúng ta: Dù bản thân mình như thế nào, những người sống quanh mình ra sao, mọi nỗi buồn, thất vọng, những khiếm khuyết,...chúng ta không thể chối bỏ nó và cố áp đặt suy nghĩ của mình lên mọi thứ. Chấp nhận là bước đầu của vượt qua và thay đổi. Chấp nhận là cách lòng mình yên tĩnh hơn và nhìn ngắm vấn đề một cách kĩ càng hơn.


Kết luận:

Với đánh giá riêng của mình, tôi thấy đây thực sự là một cuốn sách tuyệt vời. Từng câu từng chữ rất gần gũi mà khi đọc lại thấy bản thân mình phản chiếu qua đó vậy. Thay vì không có thời gian tham gia khóa tu ở chùa hoặc nghe giảng pháp thì các bạn có thể bỏ chút thì giờ để đọc cuốn này, lặng yên nghiền ngẫm sẽ thấy bản thân mình ngộ ra được nhiều điều. Xuyên suốt cuốn sách là thông điệp: Hãy yêu lấy bản thân mình, hãy lắng nghe con người và cất lên tiếng nói của chính mình. Sống vì hiện tại, đừng đắm chìm sâu vào quá khứ. Khi soi bản thân mình, ta sẽ hiểu hơn về người khác, đó cũng là cội rễ của sự cảm thông, tình yêu giữa con người. Ngắm nhìn thế giới này, dù ta thấy có quá nhiều điều không hoàn hảo nhưng nó vẫn quá đỗi đẹp đẽ. Thế giới là như thế, bạn cũng vậy, yêu những điều không hoàn hảo ấy rồi chúng ta sẽ trân trọng cuộc sống này nhiều hơn.

Tác giả: Tuyết Ngân - Bookademy

-----------

Theo dõi fanpage của Bookademy để cập nhật các thông tin thú vị về sách tại link: https://www.facebook.com/bookademy.vn

Tham gia cộng đồng Bookademy để có cơ hội đọc và nhận những cuốn sách thú vị, đăng ký CTV tại link: https://goo.gl/forms/7pGl3eYeudJ3jXIE3


Xem thêm

          Con người ta đôi khi cũng thật kỳ lạ, luôn yêu cái đẹp, nâng niu và tôn thờ cái đẹp, sống hết mình để vươn tới cái đẹp. Chúng ta luôn khát khao được trở thành cô công chúa xinh đẹp kiêu sa, sống trong nhung lụa, hay được trở thành chàng hoàng tử điển trai, biết bao cô gái săn đón, chúng ta thường nhầm tưởng rằng họ “hoàn hảo”. Thật ra Nàng Bạch Tuyết ( Trong truyện Bạch Tuyết và Bảy chú lùn) thường xuyên khoe khoang về vẻ đẹp của mình và tin rằng không ai sánh bằng, chàng Naveen (Trong truyện Hoàng tử ếch) đã quá mức tự phụ khi không chịu lắng nghe lời khuyên từ bà phù thủy và tự tin rằng mình có thể giải phóng công chúa khỏi lời nguyền. Bởi lẽ con người không ai là hoàn hảo, hơn nữa chính những điều không hoàn hảo mới tạo nên con người. Đó chính là nỗi lòng và thông điệp mà tác giả Hae Min muốn truyền tải thông qua cuốn sách “Yêu những điều không hoàn hảo”.

        Thú thật mà nói, cái mà tôi quyết định dấn thân vào cuốn sách này đầu tiên chính là xuất thân của tác giả. Đại Đức Hae Min sinh ra và lớn lên tại Hàn Quốc, xuất gia theo tông phái Tào Khê, một tông phái tiêu biểu của Phật giáo Hàn Quốc. Có lẽ từ lúc nhỏ đến giờ tôi chưa từng được tiếp xúc hay hiểu về Phật giáo, ngoài những trang sách, trang báo, hay trên TV, mà đây là lần đầu tiên tôi có thể thấy rõ về giá trị quan cũng như thế giới quan của những Phật tử. Khi đọc những chiêm nghiệm quý giá của tác giả, tôi dường như cảm thán cách suy nghĩ và cách nhìn nhận chúng sinh của ông, rất đúng đắn, sâu sắc và vị tha.

         Có một điều thú vị là trang bìa của cuốn sách do Lee Eung Kyun minh họa không quá màu mè, cũng không quá thú vị, chỉ đơn thuần là bức tranh giữa con ngựa vằn và một cô gái không biểu cảm đứng nhìn chằm chằm vào nhau, được bao quanh bởi cánh đồng cỏ bát ngát. Thế nhưng, tôi lại cảm thấy sự yên bình và thanh thản đến nỗi kỳ lạ, cũng giống như những gia vị mà tác giả Hae Min đã cố ý đem vào trong cuốn sách bao gồm: tình yêu thương, sự mạnh mẽ và lòng vị tha.

          “Yêu những điều không hoàn hảo” là những bài học đúc kết, những trải nghiệm phong phú khi tác giả ngắm nhìn bản thân và thế giới bằng một cái nhìn từ bi. Đi qua mỗi chương, tôi như được mở mang tầm nhìn về cách đối đầu với cảm xúc của bản thân, hay cách đối nhân xử thế với gia đình và xã hội. Có những chuyện tưởng chừng như đáp án đã ở ngay trước mắt nhưng chỉ khi đọc được cuốn sách này tôi mới biết thật ra lâu nay tôi đã hiểu sai về xuất phát điểm của vấn đề. Đó là giá trị cốt lõi và mục đích sơ khai mà cuốn sách muốn mang lại cho người đọc.

        Bạn cho rằng mình tự tin hiểu hết từ “yêu” là gì ư? Bạn có đảm bảo rằng bạn “yêu” trọn vẹn một ai đó, kể cả ba mẹ chứ? Để cuốn sách nói cho bạn biết nhé: “Tri thức của loài người không làm sống dậy giá trị của tình yêu thương đâu”. Đúng vậy, tác giả cho rằng sự thấu hiểu hay sự thỏa mãn không thể khiến con người yêu thương lẫn nhau, cũng không phải khi hết hiểu nhau thì tình yêu cũng cạn. Cha mẹ của chúng ta yêu chúng ta ngay từ khi ta vừa lọt lòng, dẫu cho họ không biết được ta có phải là đứa trẻ ngoan, có trở thành một công dân có ích cho xã hội sau này hay không. Nói chung là tình yêu thương vẫn luôn tồn tại sâu thẳm trong trái tim mỗi người. Vì thế cho nên không có cái cớ gì để ta ghét những sự “không hoàn hảo” trong bản thân mỗi người cả.

   Cuốn sách có tổng cộng tám mục bao gồm:

 Yêu bản thân

 Những mối quan hệ

 Sự đồng cảm

 Dũng khí

 Gia đình

 Chữa lành

 Bản tính

 Chấp nhận

 Yêu bản thân

       Tôi nhận thấy sự tài tình và sâu sắc của tác giả khi sắp xếp thứ tự các mục lớn, bởi tôi cho rằng muốn chấp nhận bản thân thì trước hết ta phải học cách yêu bản thân. Ở mục này, có hai từ khóa chính mà chúng ta cần quan tâm đến đó là “ hiền lành” và “tồn tại”. Thứ nhất, quả thật hiền lành là một đức tính tốt, nhưng chúng ta chỉ nên hiền lành với bản thân chúng ta, đừng nên quá hiền lành với xã hội. Một khi ta trở nên hiền lành với bản thân tức là ta đã biết cách trân trọng chính bản thân mình, trân trọng những chính kiến, cảm xúc, giá trị sống của bản thân. Thứ hai, chúng ta đôi khi hạ thấp mình, hay cố hết sức mình để làm theo những gì xã hội bảo, chúng ta thường sợ những hành động, lời nói của mình sẽ làm phật lòng người khác. Điều này vô tình khiến chúng ta coi thường chính bản thân mình. Nhưng hãy tự tin lên vì chính sự “tồn tại” của bạn đã là một món quà quý giá rồi đấy.

Những mối quan hệ

      Từ lúc sơ khai, thế giới này vốn luôn được kết nối với nhau bằng ba từ “mối quan hệ” như một chuỗi mắt xích không hồi kết. Đôi khi có những mối quan hệ mà ta luôn cảm thấy bất công công, thấy rằng tại sao ta đã cố gắng hết sức nhưng họ lại luôn dành phần hơn, tại sao cuộc sống chưa bao giờ ưu ái mình,... để rồi tâm trí ta lại nặng trĩu những cảm xúc tiêu cực, những nguồn năng lượng xấu, lần suy nghĩ có tính chất ác ý đến đối phương. Thực chất chúng ta chỉ đang “tự biên tự diễn” mà thôi, có lẽ đối phương cũng không có những suy nghĩ xấu đến thế mà tất cả là do phần con của chúng ta tự gán mác cho họ. Những lần như vậy thay vì phê phán, bàn tán đối phương, chúng ta nên cố gắng hiểu và chấp nhận con người của họ. Sư Seong Cheol đã dạy tác giả rằng đừng sống với nỗi chán ghét quá nhiều, hãy tìm lấy tự do cho tâm trí bằng cách mở rộng lòng từ bi, ngày lạnh thì sống theo ngày lạnh, ngày nóng thì sống theo ngày nóng.

Sự đồng cảm

     Bạn có biết không? Những khó khăn, những thử thách luôn luôn len lỏi trong cuộc sống mỗi người. Chúng luôn ẩn nấp một chốn nào đó mà con người tưởng như không bao giờ gặp, thế mà đến một ngày đẹp trời chúng lại nhảy ra vồ lấy họ. Điều đó thật sự rất bất ngờ và có thể còn dẫn con người đến bờ vực tuyệt vọng. Trên cương vị là một người an ủi, quả thật là một thử thách cho ta để khiến họ hết buồn chán, vô vọng. Thế nhưng thật ra, đôi khi ta chỉ cần lắng nghe họ chia sẻ và dành một cái ôm ấm áp nhất từ trong trái tim ta. Nhiều lúc lắng nghe chính là xuất phát điểm của sự đồng cảm và nền tảng của sự chữa lành.

Dũng khí

        Thử tưởng tượng xem, suốt quá trình gần mười lăm đi học của chúng ta, không ngày nào là gia đình, nhà trường không bảo rằng chúng ta hãy cố gắng học tập hết mình để chuẩn bị tốt cho kỳ thi đại học năm mười tám tuổi. Chúng ta vì thế mà cũng tự thân cố gắng, học ngày học đêm, lướt qua bao nhiêu trang sách, tìm tòi bao nhiêu giáo viên, trung tâm để theo học. Thế rồi, đến cái ngày nhận kết quả, ta lại nhận được câu: “Em đã trượt đại học”. Phải lúc đấy, tôi chán nản vô cùng, tôi tức giận vì sao bản thân mình không chuẩn bị kỹ càng hơn, tôi khổ sở vì nghĩ đến tương lai mịt mù phía sau, rồi lại thấy xấu hổ không dám đối mặt với gia đình, bạn bè, hàng xóm. Những lúc này hãy để “dũng cảm” lên tiếng. Dẫu tôi hiểu là nó rất khó khăn nhưng chỉ một thất bại này không có nghĩa bạn là kẻ thất bại. Sau này còn biết bao là thất bại còn kinh khủng hơn thế nữa. Hãy để dũng khí làm chủ cuộc đời bạn, dù chỉ một phút thôi cũng hơn là cố gắng đáp lại kỳ vọng của người xung quanh. Thế nên hãy dũng cảm đối mặt với nó, đừng để tương lai bị chậm trễ bởi ngày hôm nay.

Gia đình

     Tôi xin nói lại một lần nữa: “Tình yêu thực sự vượt qua mọi hiểu biết của con người”.Đúng vậy, gia đình đôi khi nghe rất quen thuộc, nhưng đôi khi cũng quá đỗi xa lạ với chúng ta. Có lẽ họ là nơi cho ta những ấm áp đầu tiên, cũng là nơi cho ta những tổn thương đầu tiên. Bạn biết sao không? Chúng ta lúc nhỏ đã quá dựa dẫm vào bố mẹ, chính bởi họ luôn nâng niu, yêu chiều ta vô điều kiện. Vì thế cho nên chỉ cần một hành động làm phật lòng thôi là chúng ta cũng đã cảm thấy bị tổn thương rồi đấy. Dẫu ở phương diện nào thì họ cũng xuất phát từ tình yêu thương con vô bờ bến. Chính tình yêu thương không gì có thể sánh bằng đó đã kết cấu nên hai từ “gia đình” đấy.

Chữa lành

   Thật tốt biết mấy nếu con người luôn đón chào niềm vui mỗi ngày. Nhưng quả thật, đời không như là mơ, người ta thường nói mỗi con người có đến 17.000 suy nghĩ khác nhau. Chúng ta chỉ yêu những cảm xúc mà nghiêng về phần người và luôn chối bỏ sự tồn tại của những xúc cảm thuộc về phần con. Khi đứng trước những người làm tổn thương ta, ta thường sinh ra sự căm hờn, chán ghét. Nhưng những cảm xúc ấy không phải là giải pháp khắc phục nguyên căn căn của vấn đề, mà ngược lại còn khiến ta trở nên mệt mỏi hơn khi nghĩ về chúng. Thay vì thế tại sao chúng ta không thử chấp nhận và theo dõi những cảm xúc ấy. Hãy từ từ và bình tĩnh đối mặt với chúng bằng một ánh mắt từ bi để tìm ra gốc rễ của cơn phẫn nộ, của sự căm hờn,.. rồi dần dần trái tim ta cũng mở ra. Sau đó, hãy dùng chính trái tim ấy để ngắm nhìn chính người đã làm tổn thương bạn. Điều này không có nghĩa họ đáng được tha thứ hoàn toàn. Mục đích của sự tha thứ không vì đối phương, mà vì sự tự do của chính ta.

Bản tính

       Ở mục này, tôi dường như phải đọc đi đọc lại nhiều thì mới hiểu được chân lý tác giả muốn hướng đến. Có lẽ chương này là góc nhìn chân thật nhất của một người xuất gia tu hành, Đại Đức Hae Min có nhấn mạnh đến “hơi thở” - thứ quan trọng trong việc tìm lại chính bản thân ta. Tác giả cũng đã đề cập đến Nhà sư Thích Nhất Hạnh của Việt Nam và bày tỏ sự ngưỡng mộ, sự kính trọng nể phục dành cho sự thành công của cộng đồng Làng Mai. Qua những trải nghiệm của tác giả về cộng đồng này, ông cho biết cuộc sống sinh hoạt của mọi người nơi đây rất chậm rãi, từ tốn. Và có lẽ đó cũng chính là chìa khóa để có thể khiến tâm hồn thanh thản hơn, đó là hãy sống vì hiện tại, đừng để những tạp niệm trong quá khứ đánh chìm sự yên bình vốn có của thời điểm ngay bây giờ. Hãy luôn trở về với hơi thở hiện tại để khiến cuộc sống trở nên dễ dàng và yên bình hơn.

Chấp nhận

     Cuộc sống ai cũng thế, đôi khi ta có nhiều thành tích đáng tự hào, nhưng cũng đôi khi ta bị người đời chê bai, phải trải qua những cú vấp ngã, những lần thương tích đầy mình. Bản thân Đại Đức Hae Min đã từng nhiều lần tiếp đón “vị khách u uất” khi ông đã nỗ lực hết mình nhưng không đạt được kết quả mong đợi, hay khi người ông tin tưởng lại quay ra phản bội ông. Thế nhưng cũng chớ vì những đợt “sóng rút” đầy đau đớn mà quên đi những lần “sóng dâng”, hay cũng đừng vì những “ngày mưa” mà nhòa đi những “ngày nắng”. Đối với tác giả, cuộc đời của mỗi người như một đường hình sin, lúc lên lúc xuống, điều quan trọng là chúng ta phải học cách chấp nhận chúng. Hãy coi sự xuống dốc ấy là một quá trình tất yếu trong con đường dẫn đến thành công. Chính nhờ những lần thất bại ấy lại là những bài học để rồi sau này khi ta trở lại đỉnh cao, ta luôn trở nên khiêm tốn, tránh hưng phấn quá đà và luôn tôn trọng người khác.

     Tôi là một bản thể không hoàn hảo, tôi có nhiều khuyết điểm và nhiều lần thất bại. Có một điều đáng buồn cười là dẫu cho tôi rất được gia đình và thầy cô tin tưởng ngay từ ban đầu, tôi vẫn rất nhiều lần có con điểm thấp. Trong quá khứ tôi từng sống rất “ hiền lành ” với bạn bè, tôi luôn cố làm vừa lòng họ vì sợ cảm giác cô đơn, sợ cảm giác bị bỏ rơi. Đôi khi tôi lại không thể giữ cho lời nói của mình không mâu thuẫn với hành động và còn rất nhiều thiếu sót khác nữa. Nhưng mà, Đại Đức Hae Min à! Bây giờ thì con hiểu rồi, chỉ cần con vẫn đang tồn tại thì vẫn còn đó những điều không hoàn hảo thôi, chỉ là con rất biết ơn vì những điều đó.

          Tin tôi đi, hãy thử một lần “ yêu những điều không hoàn hảo ” của bạn. Mỗi một giây được sống trên đời chính là một cơ hội trời ban để chúng ta yêu bản thân. Vì thế cho nên các bạn à, đừng phí hoài thanh xuân để tìm kiếm sự hoàn hảo nữa. Dù sao thì chẳng phải chính sự không hoàn hảo mới làm nên sự hoàn hảo hay sao?

1 điểm