Cuốn sách gồm 2 truyện vừa của văn hào Áo Stefan Zweig, Bức thư của người đàn bà không quen và 24 giờ trong đời một người đàn bà, đều đã được dựng thành phim. Bên cạnh nguyên tác văn học, cuốn sách còn cung cấp thông tin và hình ảnh đẹp về các bộ phim làm theo hai câu chuyện đầy bi kịch về tình yêu đơn phương không được đền đáp của những người phụ nữ.
Không phải ngẫu nhiên mà cuốn sách gồm 2 truyện vừa đều về những mối tình đầy bi kịch của phụ nữ liên quan đến giới thượng lưu châu Âu đầu thế kỷ 20. Bức thư của người đàn bà không quen được viết dưới dạng một lá thư của một người phụ nữ gửi cho nhà văn R., người mà cô say mê suốt cả cuộc đời. Bức thư được gửi đến cũng là bức thư tuyệt mệnh của cô, vì thế chất chứa nỗi đau của một người đã yêu đơn phương. Sự si mê của người đàn bà từ lúc là thiếu nữ đến lúc trải qua thăng trầm của đời đối với nhân vật nhà văn vốn không hề nhận ra cô dường như quá cực đoan. Nhưng đó chính là điểm mạnh của Zweig khi khai thác tận cùng chiều sâu tâm lý phụ nữ và lòng khao khát yêu thương của họ.
24 giờ trong đời một người đàn bà cũng vậy, là hồi ức của một người phụ nữ lớn tuổi kể về mối quan hệ tình cờ và kỳ dị với một chàng trai mê cờ bạc. Giằng co giữa niềm tin đạo đức và sự tha hóa của con người, những nhân vật trong truyện dường như tuyệt vọng trong việc chiến thắng định mệnh, để rồi số phận đẩy đưa đến những lối rẽ không đừng được. Qua 2 truyện vừa trên, Stefan Zweig xứng đáng là nhà văn được tìm đọc vào loại nhiều nhất suốt hơn một thế kỷ qua.
Xem thêm

Phải nói ngay rằng tôi đã phải lòng văn chương của Stefan Sweig lâu lắm rồi, từ khi còn là cô nhóc cuối cấp 2 đầu cấp 3. Các truyện ngắn của ông khiến tôi say mê, nhất là câu chuyện Bức thư của người đàn bà không quen do dịch giả Dương Tường dịch, khi ấy tôi đã rơi khá nhiều nước mắt ..."Gửi anh, người chưa bao giờ quen biết em" người phụ nữ không quen bắt đầu bức thư đầu tiên gửi người đàn ông cô yêu- ngưỡng mộ - tôn thờ như thế. Cuộc đời của cô cùng với tình yêu vô bờ bến của cô dành cho anh từ từ hiện lên như một cuốn phim qua những trang của lá thư đó.Khi còn là một cô bé, cô đã thầm yêu người đàn ông đẹp trai, lịch lãm, uyên bác ở cạnh nhà. Càng lớn tình yêu ấy càng sâu đậm. Mối tình đơn phương ấy đã cho cô tất cả các cảm giác: mãnh liệt, đam mê, say đắm, tủi hổ... nhưng không bao giờ cô hết yêu anh... cô không bao giờ chiếm hữu anh mà chỉ say đắm yêu thương từ xa ngưỡng vọng anh...Khi tình yêu của cô đâm hoa trái ngọt là một đứa con trai giống anh như đúc sau "tình 1 đêm" của anh với cô, hạnh phúc đã như đỉnh điểm... để nuôi con và để cho sinh linh bé bỏng ấy được sống trong một môi trường quý tộc như anh cô đã làm một thứ nghề bị xã hội khinh bỉ - cô bất chấp, ...Nhưng khi bạn dành một tình yêu quá lớn cho ai đó, trời xanh dễ sinh lòng đố kị, con trai của cô đã chết. "Con trai của em chết đêm qua", "con chúng ta đã chết rồi" những câu nói như xé lòng ấy lặp đi lặp lại... như những mũi gai cào xé lòng người đọc ... con trai nhỏ chết đi, cô cũng dần chết đi... và dùng sức tàn lực kiệt viết cho anh một bức thư đầu tiên và cũng là cuối cùng... để kể anh nghe và khẳng định lần sau cuối là cô sẽ mãi yêu anh...Tình yêu là một điều kỳ diệu, có muôn vàn cung đàn cảm xúc. Câu chuyện này là một cung bậc đặc biệt, đẹp, đau đớn, khó quên...Tôi có một cô bạn - xinh gái, yêu văn chương, khi nói về thần tượng của mình cô nói rằng "có được một người yêu như anh ấy, em sẽ tôn thờ cả đời". Vâng, là phụ nữ khi yêu ai cũng mong muốn được sống hết mình mình vì người mình, dâng hiến hết mình vì tình yêu đó, nhưng để cháy hết mình vì một tình yêu đơn phương như "nàng" thật chẳng phải dễ có mấy ai...